"Em yên tâm, anh sẽ không sao đâu."
An Niên cương quyết. Trong khi Lục Lam vẫn chưa biết nói gì thì Quan Khiêm đã chen vào : "Cậu nên sai thuộc hạ đi tìm thì hơn."
"Đúng đấy, em cũng nghĩ anh nên nghe lời Quan Khiêm." Tôn Ân cũng phụ họa theo.
Lục Lam gật đầu tán đồng với ý kiến của hai người nhưng An Niên lại từ chối, anh yêu thương nhìn cô mà nói : "Anh muốn đích thân tìm sợi dây chuyền cho em."
Thời gian đã quá lâu để cô tha thứ cho anh. Hiện tại, đây là cơ hội duy nhất để anh bày tỏ lòng mình, anh biết cô vẫn còn e ngại về những chuyện cũ, cô cũng không hoàn toàn tin anh mà bỏ qua tất cả để chấp nhận anh, vậy nên hôm nay bằng mọi giá anh phải đích thân leo lên núi một lần nữa. Anh muốn cô cảm nhận được chân tình của mình dành cho cô, biết đâu đây chính là bước ngoặt để cô tha thứ cho anh.
"Không..."
"Em đừng lo lắng, anh hứa với em sau hai giờ nữa nhất định sẽ có mặt tại Tú Uyển." Anh quay sang Quan Khiêm và Tôn Ân : "Lục Lam nhờ hai người đưa về giúp nhé!"
Mọi người biết An Niên đưa ra quyết định này thì nhất định sẽ không thay đổi nên cũng tạm đồng ý với việc làm của anh. Nhưng chỉ có Lục Lam, cô thật sự không muốn anh đi.
"Niên, em có chuyện muốn nói với anh..."
Thật ra An Niên không hề biết cô đã muốn tha thứ cho anh từ rất lâu rồi, chỉ là cô không đủ dũng khí để nói ra mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/1502708/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.