Mặc cho anh vẫn đang ngủ say nhưng cô vẫn nói lớn một câu : "Thả thôi ra!" 
Quả thật câu nói đó đã có tác dụng với An Niên, anh giật mình tỉnh giấc nhưng đôi mắt lại nặng trĩu vô cùng, bấy lâu nay anh phải làm việc xuyên suốt ở An thị vậy nên không thể nào ngon giấc, bây giờ vừa mới chợp mắt được một chút tức nhiên lại không muốn thức. 
Lúc Lục Lam tưởng anh sẽ buông cô ra và rời giường nhưng anh lại không làm như vậy, An Niên siết chặt vòng tay hơn, anh biếng nhác nói : "Để yên cho tôi ngủ!" Sau đó lại nhắm mắt. 
Lục Lam ngẩn người, anh thật sự bị ấm đầu ư, chẳng phải ghét cô lắm sao mà bây giờ lại ôm cô nằm ngủ? Sao anh không tìm đến Cao Nhĩ mà ôm cô ta, mắc mớ gì ôm cô chứ? 
Lại một lần nữa Lục Lam muốn phản bác nhưng bỗng nhiên cô lại im lặng, nếu cô mà cứ chọc giận anh thì có thể anh sẽ tức giận mà đá cô xuống giường không chừng. An Niên lúc trước sẽ không hành động như thế này nhưng An Niên bây giờ thì hoàn toàn có khả năng. Cô vẫn nên im lặng thì hơn. 
Nhìn khuôn mặt cương nghị đó của anh bất giác tim Lục Lam đập nhanh một nhịp. Lúc anh ngủ khác hẳn rất nhiều với lúc anh thức, như là hai người khác nhau. Cô thừa nhận mình yêu An Niên, yêu anh rất nhiều, nhưng cô cũng rất hận anh, rất ghét anh. 
Còn gì đau khổ hơn giữa việc yêu sâu sắc và hận sâu đậm một người chứ? 
Cảm giác An 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-tan-khoc/1502689/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.