Chương trước
Chương sau

Chương 165:
 
“Vả lại, Giản Đường, cái người tên Kane đó rất nguy hiểm”
 
Giản Đường mỉm cười: “Đối với em mà nói, người nguy hiểm nhất chính là chủ tịch Thẩm”
 
“Chị Mộng, em ra ngoài trước đây, có lẽ sẽ may mắn có việc thì sao”
 
Tô Mộng không ngăn cản Giản Đường, chỉ nhìn theo bóng lưng của người phụ nữ bước đi có chút kì quặc ấy, trong mắt của Tô Mộng hiện lên sự thương xót… Đồ ngốc, cô không có việc làm, không phải là vì cô không may mắn đâu.
 
Trong phòng nghỉ ngơi của bộ quan hệ xã hội, Giản Đường thất vọng chuẩn bị tan làm… Quả nhiên, hôm nay cũng giống với những hôm trước, một việc làm cũng không có.
 
Cô không ngốc, ngày một ngày hai như vậy, ngày ba ngày bốn như vậy, đây có lẽ là do vận mệnh của cô không được tốt.
 
Gần một tháng như vậy… Ở đăng sau đó, trong lòng cô hiển nhiên sẽ lờ mờ hiểu ra cái gì đấy.
 
Ra khỏi Đông Hoàng, đi thẳng về khu kí túc xá của mình.
 
Ở trước cửa nhà, vẫn giống như ngày hôm qua, người con lai có tướng mạo tuyệt đẹp ấy, đang đứng ở đó.
 
Lần này, Giản Đường không hỏi gì, chỉ đứng trước mặt người đàn ông đó, lấy chiếc chìa khóa ra, rồi mở cửa: “Vào đi, cậu chủ Kane”
 
Giọng nói thô khàn lãnh đạm nói: “Tôi đi nấu đồ ăn đêm cho anh”
 
Kane nhìn theo bóng lưng của đâu vào đấy của Giản Đường trong bếp, đôi môi hếch lên, tâm trạng trở nên vui vẻ.
 
Vẫn như thường lệ, mì cô nấu, anh rất nhanh liền ăn sạch, lúc đặt chiếc bát xuống, ở góc bàn, có thêm một tờ phiếu 350 triệu.
 
“Món ăn đêm này, còn đắt đỏ xa xỉ hơn cả của nhà hàng Michelin, cậu chủ Kane, cậu có thể nói cho tôi nguyên nhân không?”
 
“Nguyên nhân gì?”
 
“Tại sao thà rằng mỗi ngày bỏ ra nhiều tiền như vậy, cũng phải đợi ở đây, để ăn đêm. Tôi rất rõ, bữa ăn đêm của tôi, không đáng nhiều tiền như vậy. Anh…cũng đừng nói rằng anh cảm thấy đáng nữa, cái tôi muốn biết chính là, anh cảm thấy bữa ăn đêm này đáng tiền, hay là thứ khác đáng tiền?”
 
Trong mắt của Kane lộ ra chút kinh ngạc…
 
vốn cho rằng cô là một người phụ nữ thú vị yêu tiền, không ngờ răng, cô có thể nhìn thấu, vốn không hề mơ hồ.
 
“Tôi nhìn thấy vết thương trên trán của em, rất chướng mắt, mà tôi, lại là một người cảm thấy vui với việc thách thức”, Kane không hề giấu diếm, “Cô Giản, để tôi chữa trị cái vết thương trên trán của em nhé, có được không?”
 
Anh vừa nói, ngón tay thon dài, vừa chìa ra để chạm lên trán của Giản Đường, Giản Đường chau mày lại, né tránh đi.
 
“Muộn rồi, mời anh vê cho, cậu chủ Kane”
 
Kane cũng không muốn ở lại nữa, không nói câu nào, đứng dậy đi ra ngoài cửa, Giản Đường rất cẩn thận, tuy nói tiễn Kane đi ra đến cửa, nhưng cô vẫn đứng cách người đàn ông nguy hiểm đó, với khoảng cách gần một mét.
 
“Cậu chủ Kane, tạm… Ối ~” Chưa nói xong câu, liền bị người đàn ông ở phía trước kéo chặt, mà cô nhận thức được có gì đó không ổn, bèn giơ tay lên che đi cái trán… Nhưng vẫn muộn rồi, một cảm xúc ấm áp, được in trên trán của cô, ngay lập tức, liền lùi lại.
 
Giản Đường nổi giận, lần này cô đã rất cẩn thận để tránh khỏi phạm vi anh có thể tiếp xúc rồi!
 
“Rất thú vị sao!” Cô nói.
 
“Vết thương không chữa trị, sẽ bị nhiễm trùng”
 
Anh nói lần thứ ba rồi.
 
Trong ánh mắt của Giản Đường nổi lên sự giận dữ, người này, tại sao lại cứ làm trái với ý muốn của cô như vậy.
 
“Em cũng có thể bảo tôi ngày mai không cần đến nữa, tôi bảo đảm, nếu như cô Giản nói với tôi câu này, tôi nhất định sẽ nghe theo lời của cô Giản”
 
Vùi Giản Đường rủ tay xuống sát bên đùi, rồi nằm chặt thành nằm đấm.
 
Cô thiếu tiền, cô cực kì thiếu tiền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.