Chương trước
Chương sau

Nhưng Thẩm Tư Cương tựa hồ nghe hiểu, tròng mắt đen giật giật “Lời nói linh tinh về ai?”
 
“Giản Đường” Tô Mộng nói “Ngày đó chuyện ở phòng bao 606, bị người ta truyền ra ngoài, bây giờ toàn bộ Đông Hoàng không ai không biết chuyện của Giản Đường ở phòng bao hôm đó”
 
Cô chỉ nói từng đó, không có nói nhiều về chi tiết.
 
Chỉ nói chuyện Giản Đường ở phòng bao, không nói Giản Đường ở phòng bao gặp chuyện gì.
 
Nhưng hiển nhiên, Thẩm Tư Cương lập tức nghe hiểu!
 
Trong nháy mắt, hai mắt vừa mới bình tĩnh không gợi sóng đã bắn ra ánh sáng sắc bét, rơi vào trên mặt Tô Mộng, Thẩm giọng hỏi “Chuyện này ai truyền ra?”
 
“Chuyện này tôi cũng vừa biết” Không phải vừa rồi tìm Tần Mộc Mộc hỏi chuyện, Tô Mộng cũng không biết được chuyện này, dẫu sao mấy chuyện này cũng là ngấm ngầm truyền ra cũng mới được hai ngày mà thôi. Do dự một chút, Tô Mộng nói “Tôi đoán không nhầm thì là Luna, người phục vụ riêng của phòng bao 606” Ngày đó cô vừa vặn bắt gặp Luna ở bên ngoài phòng bao nghe lén. Trừ Luna ra không có người thứ hai.
 
“Đi tìm cô ta tới đây” Trong mắt Thẩm Tư Cương lạnh như băng một mảnh, híp mắt lại hỏi Tô Mộng một chuyện khác “Giọng của Giản Đường là xảy ra chuyện gì?”
 
Chuyện này, đêm hôm đó lúc Giản Đường đem 5 vạn đưa cho Tô Mộng, Tô Mộng có hoài nghi nên sau đó cũng đi điều tra.
 
“Là người mới ở bộ phận pr, gọi là Trăn Trăn, kéo Giản Đường vào phòng bao của khách, đoán chừng là muốn chỉnh Giản Đường, để cho cô ấy hát xấp xỉ 50 bài hát, tất cả đều là những bài hát cao âm”
 
Vốn dĩ trong phòng bao chỉ có ba người khách nhân, Trăn Trăn và Giản Đường, chuyện này Giản Đường không nói, sẽ là đá chìm đáy biển không người biết, nhưng Trăn Trăn hết lần này đến lần khác đem chuyện này ra cười nhạo, nói cho tất cả người trong bộ phận pr nghe.
 
Tô Mộng cũng biết rồi.
 
Bạch Dục Hành “Địu má” một tiếng “Cái này có bao nhiêu ác độc nhỉ? Trăn Trăn này đúng là một người ác độc”
 
Thẩm Tư Cương sau khi nghe xong, trên mặt ngưng kết một tầng sương đọng, hướng về phía Tô Mộng gật đầu một cái “Thuận tiện đem Trăn Trăn này đưa tới phòng bao 606 chờ”
 
Nói xong liền đi về phía thang máy.
 
Bạch Dục Hành đi theo sau lưng Thẩm Tư Cương, rõ ràng phát giác ra bạn tốt của mình đang đè nén tức giận.
 
Môi nhếch lên, trong mắt Bạch Dục Hành loé lên nét sôi sục… Lần này thú vị rồi đây.
 
Người khác khi dễ Giản Đường, Thẩm Tư Cương áp chế lửa giận… Điều này chứng tỏ cái gì?
 
Môi Bạch Dục Hành lần nữa nhếch lên.
 

 
Phòng bao 606.
 
Luna cùng Trăn Trăn mắt như bốc lên một ngọn lửa nhỏ nhìn về phía hai người đàn ông ngồi trên salon.
 
Hai người này đúng là cực phẩm!
 
Thời điểm Tô Mộng gọi người đưa Luna cùng Trăn Trăn đến phòng bao VIP 606, hai người còn tưởng có kim chủ đến vì hai cô, gọi đích danh.
 
Vào phòng bao, ánh mắt Luna cùng Trăn Trăn trong nháy mắt liền sáng lên.
 
Thẩm Tư Cương cùng Bạch Dục Hành, ở giải trí Đông Hoàng hai người này chính là đại nhân vật!
 
“Ai là Luna? Ai là Trăn Trăn?”
 
Trong phòng bao, Thẩm Tư Cương lười biếng ngồi ở ghế salon, thanh âm Thẩm thấp từ tính không nhanh không chậm hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.