Bạch Dục Hành kéo Thẩm Tư Cương một cái, thần thần bí bí kéo Thẩm Tư Cương ra bên ngoài phòng bệnh.
“Cô ta cô ta cô ta… Giản Đường?” Trong lòng Bạch Dục Hành vừa nhìn đã biết đó là Giản Đường ngày đó ở trong phòng bao 606. Nhưng hắn không thể nào tin nổi là Thẩm Tư Cương đè Giản Đường dưới người kịch liệt hôn.
“Chính cậu không nhìn được sao?”
“Không phải!” Bạch Dục Hành kéo Thẩm Tư Cương đang xoay người chuẩn bị vào phòng bệnh “Thẩm Tư Cương, đừng nói là cậu động lòng với cô ấy rồi?”
Lần này Bạch Dục Hành thành công ngăn cản Thẩm Tư Cương rời đi, người đàn ông chậm rãi đứng lại, nguy hiểm nhìn chằm chằm Bạch Dục Hành “Cậu nói ai? Cô ấy là ai?”
“Giản Đường” Nếu không còn nói ai… Bạch Dục Hành bị ánh mắt Thẩm Tư Cương nhìn đến da đầu tê dại, nhìn cái anh cậu, đừng có dùng ánh mắt tia hồng ngoại kia bắn đến chỗ tôi, ok?
Hắn không phải chỉ nói lên một câu suy đoán hợp lý thôi mà, gì mà đến nỗi đó!
Thời điểm Thẩm Tư Cương đi vào phòng bệnh một lần nữa, trên người bao phủ một tầng sương lạnh, nhìn vào chính là một hầm băng di động!
Lạnh như băng quét Giản Đường một cái, môi mỏng lạnh nhạt mở ra “Ăn đi, trên tủ là thức ăn tôi đặc biệt để Bạch Dục Hành đi mua”
Giản Đường ngơ ngác há miệng nhìn chằm chằm Thẩm Tư Cương, nhưng chỉ có mình cô biết, cánh cửa trong lòng ở xó xỉnh yên lặng phủ đầy bụi đã lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-suot-doi/1123654/chuong-45.html