Chương trước
Chương sau
Lâm Hàn Tình rùng mình, lúc này mới đáp: “Họ còn nói chuyện Thúy Vy cắt cổ tay tự sát hôm nay đều là tự biên tự. diễn, nói cô ấy đáng đời, chẳng lẽ không có đàn ông thì không sống nổi nữa sao? Còn không bằng chết đi cho xong” “Chuyện, chuyện này!”

Ông cụ Trình tức đến mức mặt mày tím tái. Lâm Thế Kiệt vộ vàng vuốt lưng xoa dịu ông ta. Thấy ông cụ Trình sắp bị tức chết, Giản Thúy Vy vội vàng túm lấy cánh tay ông cụ: “Ông ngoại, sức khỏe ông ngoại là quan trọng nhất, ông tuyệt đối đừng tức giận vì những chuyện này, đều tại Thúy Vy không tốt”

“Thúy Vy, sao cô có thể nói như vậy chứ? Rõ ràng là những người kia ăn nói hàm hồ” Lâm Hàn Tình chen lời.

Ông cụ Trình thở dốc mấy hơi, lúc này mới lấy lại được hô hấp lúc bình tĩnh.

“Là tại cháu không tốt, nếu không phải do cháu nằm viện thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy” Giản Thúy Vy cụp mắt, cả người cô ta toát lên vẻ yếu đuối hơn rất nhiều

Cho dù là Giản Nghệ Hân nhìn thấy cũng không nhịn được mà phải đau lòng.

Ngay lúc này, Lâm Hàn Tình đột nhiên nhảy ra, bồi thêm: “Ông Trình, đám người nói xấu còn có hai y tá, không phải bệnh viện này có tiếng là bệnh viện cao cấp sao? Vậy mà y †á của bọn họ lại dám gièm pha bệnh nhân. Cháu thấy nhất định phải bắt hai người đấy lại”

“Còn có cả y tá?”

Câu này là ông Trình hỏi Lâm Hàn Tình, nhưng ánh mắt ông †a lại nhìn Giản Thúy Vy.

Giản Thúy Vy gật đầu, giọng nói rất nhỏ nhẹ rất suy yếu: “Có một y tá đẩy cháu một cái, nói cháu nên chết quách đi cho. xong, còn sống cũng chỉ lãng phí không khí, cháu..”



“Cho nên cháu cứ chịu uất ức, sau đó uống thuốc ngủ ư?” “Không phải.."

Giản Thúy Vy bỗng nhiên mở miệng, nhìn ông cụ Trình bằng ánh mắt yếu ớt. Ông cụ Trình lập tức hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

“Là y tá kia, cô ta, cô ta cãi nhau với cháu, sau đó nói muốn... Muốn báo thù, rồi làm cho cháu nuốt rất nhiều thuốc ngủ” “Cái gì?”.

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||

Câu nói của Giản Thúy Vy lập tức làm cho tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc miệng, một y tá nho nhỏ, chẳng lẽ cũng chỉ vì tranh chấp lời nói mà dám ép Giản Thúy Vy uống thuốc ngủ sao?

Người này quả thực quá không ra gì!

Lâm Thế Kiệt thờ ơ nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra, cũng không phát biểu ý kiến, Lâm Hàn Tình thừa dịp n‹ “Đúng vậy đấy ạ, nếu không phải là cháu kịp thời ngăn lại, chỉ sợ..”

Bệnh viện lớn như vậy, sao có thể xảy ra chuyện này chứ? Ông cụ Trình tức đến mức thở không ra hơi, đập tay xuống giường: “Gọi viện trưởng đến đây cho tôi!”

“Thúy Vy, cháu không cần lo chuyện này, ông sẽ không để cháu phải chịu thiệt thòi” Ông cụ nói. Ông ta chỉ có một cô cháu gái cưng, sao có thể để người ta bắt nạt nó như vậy? Ngay lập tức có bác sĩ ra ngoài đi gọi viện trưởng. Lâm Thế Kiệt chứng kiến tất cả những việc này, trong lòng cảm thấy hơi nghi ngờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.