Hai người ăn cơm xong, Giản Nghệ Hân đi thanh toán quay về đã nhìn thấy mấy cô bé đang len lén ngắm Lâm Thế
xì xào bàn tán.
"Người đàn ông bên đó thật đẹp trai, có muốn qua xin số điện thoại hay không?”
"Chà... đẹp quá đi mất! Không biết có phải anh ấy đến một mình hay không..."
Hai cô bé xô xô đẩy đẩy đi lên phía trước, theo ánh mắt họ, Giản Nghệ Hân nhìn thấy Lâm Thế Kiệt một tay cầm ví đang đứng tại cửa ra vào, ánh nắng rọi lên người anh từng mảng
lớn, phủ lên người anh một tầng ánh sáng màu vàng. Không ít người qua lại đều quay đầu lại nhìn.
Không thể không nói Lâm Thế Kiệt đúng là kiểu người vô cùng thu hút ánh nhìn, có lẽ đa số sẽ tưởng anh là minh tinh. Hai cô bé còn đang do dự, Giản Nghệ Hân đã đi tới quan tâm, Lâm gắng duy trì tao nhã: "Xin chào, xin hỏi các cô đang nhìn người đàn ông ngoài cửa kia sao?"
"A? Đúng..."
Cô gái thẹn thùng nhìn Giản Nghệ Hân. Nhận được câu trả lời, Giản Nghệ Hân thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trên mặt càng xán lạn: "Anh ấy là anh trai tôi, đã ba mươi tuổi còn chưa kết hôn, trong nhà cũng đã lo muốn chết rồi, nếu các cô có ý với anh ấy nhất định phải lên biết chưa? Anh trai tôi khá thẹn thùng, nhưng thực tế anh ấy cũng rất muốn kết hôn..."
"Thật sao? Cô nói thật sao? Anh ấy nhìn không hề giống đã ba mươi tuổi...
"Đúng vậy, đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sung-nghien-cua-tong-giam-doc-lam/3079500/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.