Chương trước
Chương sau
“Ừm”

Hai cô gái rất vui vẻ, nhưng lại bị chị Đan đang đi tới pha cà phê nghe thấy hết, chị Đan bước ra ngay: “Không được”

“Chị, chị Đan..."

“Cô ra ngoài trước đi, tôi có chuyện muốn nói riêng với Giản Nghệ Hân” Chị Đan liếc nhìn Hà Ngôn, lạnh lùng nói. Thật ra Hà Ngôn hơi sợ chị Đan, nhưng cô cũng lo cho Giản Nghệ Hân, đến khi cô ấy an ủi cô bảo không sao đâu, Hà Ngôn mới rời đi. Hà Ngôn vừa đi, chị Đan đã giận dữ đặt ly cà phê xuống quầy bar: “Giản Nghệ Hân, cô xem đây là nơi nào hả? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi”

“Chị Đan, tôi không phải muốn tới thì tới, muốn đi thì đi” Giản Nghệ Hân không biết tại sao chị Đan lại nổi giận, nhưng cô chưa làm được một tháng đã muốn từ chức, quả thật là vấn đề của cô: “Hôm nay tô tới đây là để xin từ chức với chị”

không cho phép!” Chị Đan cứng rắn nói: “Đây không phải là nơi cô có thể làm xăng làm bậy:

..“ Nhìn gương mặt đầy giận dữ của chị Đan, Giản Nghệ Hân chỉ cảm thấy đau hết cả đầu: “Chị Đan, chẳng phải chị ghét tôi tay chân vụng về à? Huống hồ tôi ở đây cũng không mang tới lợi ích gì cho công ty và bộ phận, có lẽ tôi xin từ chức là một công đôi việc với chị”

Từng lý luận của Giản Nghệ Hân khiến sắc mặt chị Đan dần thay đổi. Cô biết miệng lưỡi cô ấy sắc bén, nhưng

không ngờ ngay cả mình cũng hơi không đỡ nổi.

“Tôi nói rồi, không được”

“Chị Đan, chẳng lẽ chị muốn ép tôi đi theo trình tự pháp lý sao? Giờ tôi vẫn ở trong thời gian thử việc, nếu tôi xin từ chức trước ba ngày thì có thể rời khỏi công ty” Giản Nghệ Hân bình tĩnh nói.

Gô chỉ muốn theo đuổi ước mơ của mình.

“Nếu chị không đồng ý, giờ tôi sẽ đi in đơn xin từ chức rồi mang tới cho chị” Giản Nghệ Hân mỉm cười, cô nhất định phải từ chức, lần này cô sẽ không từ bỏ.



“Giản Nghệ Hân!”

Chị Đan hoàn toàn không ngờ Giản Nghệ Hân lại cứng rắn như vậy, cảm thấy hơi nhức đầu, nói: “Sao cô lại muốn từ chức? Cô là vợ tổng giám đốc, huống hồ đãi ngộ của †ập đoàn Đế Quốc tốt như vậy, cô còn có thể tìm được công việc tốt hơn nơi này ư?” Mặc dù Giản Nghệ Hân đã có Lâm Thế Kiệt ở bên rồi, nên chẳng hề sợ thiếu tiền. Nhưng qua mấy ngày tiếp xúc, chị Đan có thể phát hiện

Giản Nghệ Hân không phải là người dựa dẫm vào đàn ông, mà tính cách cô ấy cực kỳ độc lập, mạnh mẽ.

“Nếu là vì chuyện tôi không bảo vệ cô trong vụ ăn cắp lần trước, thì cho tôi xin lỗi” Chuyện đó đã điều tra rõ ràng rồi, chỉ là hiểu lầm.

Giờ nhân viên liên quan đến vụ án đều đã bị công ty sa thải, sao Giản Nghệ Hân vẫn Lâm chấp như vậy?

Chị Đan cũng bị khó xử rồi.

“Không phải là vì chuyện đó” Giản Nghệ Hân quyết định không giấu chị Đan nữa: “Chỉ là tôi không thích công việc

này mà thôi, giờ tôi đã tìm được công việc mà mình muốn làm rồi”

“,* Trong lòng chị Đan không khỏi khinh thường.

Đường đường là vợ tổng giám đốc tập đoàn Đế Quốc, có thể ở nhà chơi bài chăm hoa, sống như bà hoàng, nhưng Giản Nghệ Hân ở trước mặt lại nói cô ấy đã tìm được công việc mình thích rồi.

Có công việc nào đáng để thích không?

Ước mơ của bọn cô là không phải đi làm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.