“Sao anh lại không mặc đồ?” Giản Nghệ Hân hét toáng lên, vội che mắt mình lại, nhưng cô chợt nhớ ra điều gì đó, rồi sắc mặt trở nên kỳ lạ.
“Trong lúc em ngủ say, tôi đã mang đi giặt trước rỉ
Sao nghe câu này có vẻ mờ ám vậy?
Giản Nghệ Hân lại mở mắt ra, thấy Lâm Thế Kiệt đang nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt hơi kỳ lạ, thì cúi đầu buồn bực, lần này không quan trọng, nhưng tại sao trên người cô lại có nhiều vết đỏ đỏ như vậy?
Đây, đây đều là dấu vết mà Lâm Thế qua? “Em không đi tắm à? Hay là...” Lâm Thế Kiệt lau tóc, bỗng sáp tới nói: “Em muốn thêm lần nữa?”
Giản Nghệ Hân nhìn Lâm Thế Kiệt, rồi lại nhìn dấu vết trên người mình và vết tích nho nhỏ trên ra giường... Hình như anh cũng nhận ra rồi, nên ánh mắt thâm trâm, nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ tự nhiên.
“Chẳng phải tôi và anh đã...” Giản Nghệ Hân gần như bật thốt, trước đây cô đã ngủ cùng Lâm Thế Kiệt rồi, sao giờ còn chảy máu? Chẳng phải đây là lần thứ hai à?
Lâm Thế Kiệt không ngờ cô lại hỏi thẳng như thế, nên sửng sốt, nhưng sau đó anh nhếch miệng nở nụ cười cực kỳ đẹp trai, trêu ghẹo: “Thật ra lần trước tôi chưa chạm vào em, nên đây là lần đầu tiên”
Lúc nói anh bỗng sáp tới, nhìn Giản Nghệ Hân không chớp mắt, thu hết vẻ quãn bách và xấu hổ của cô vào đáy
mắt, ngày càng cảm thấy người phụ nữ trước mặt vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sung-nghien-cua-tong-giam-doc-lam/3079290/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.