Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua thấy nước mắt vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt Bánh Bao Nhỏ, cuối cùng cũng hiểu tại sao bác gái này lại tức giận như vậy. 
Ai thấy cháu mình khóc như thế này mà không tức giận chứ? 
Cô vươn tay, vội vàng muốn đem Bánh Bao Nhỏ từ trong lòng mình ra. "Bảo bối, em trước tiên buông chị ra trước được không?" 
Em không thấy ánh mắt của bà nội em như muốn đem chị giết chết rồi sao? 
Nhưng mà, dáng vẻ này của cô lọt vào mắt bà giống như là rất ghét Bánh Bao Nhỏ. 
Bà đi tới, vô cùng che chở ôm lấy Bánh Bao Nhỏ. 
Bánh Bao Nhỏ vì sự lạnh nhạt của Lộ Kiêu Dương mà rất đau lòng, được bà nội ôm vào lòng, cậu bé càng khóc to hơn. 
Bà đau lòng ôm cháu trai, trừng mắt nhìn Lộ Kiêu Dương, mắng thẳng vào mặt cô: "Đồ đàn bà xấu xa, cô đối với con ruột của mình sao lại tàn nhẫn như vậy? Đáng lẽ tôi không nên dẫn nó đến đây gặp cô. 
Thật không biết tại sao A Ly lại có một người mẹ như cô. Nhà họ Thẩm chúng tôi có loại con dâu như này đúng là xui xẻo tám đời!" 
Không đúng...... 
Lộ Kiêu Dương cảm thấy mơ hồ khó hiểu: "Con của tôi?" 
Cho dù đứa nhỏ không hiểu chuyện cũng không sao, nhưng sao bác gái này cũng hồ đồ theo? 
Bà đem Bánh Bao Nhỏ ôm vào trong ngực, trừng mắt nhìn Lộ Kiêu Dương cái người lục thân không nhận này, cười lạnh nói: "Đúng vậy, cô không xem nó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548488/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.