Nói thật hiện tại Lộ Kiêu Dương có chút không muốn đi cái gì mà đài truyền hình.
Cô sợ lúc đó mình đứng trên sân khấu, sẽ bị người ta đè xuống đánh.
Ngay cả nhìn mà những người đó còn không muốn nhìn đến cô, ai nguyện ý xem cô biểu diễn?
Quan trọng là Lương Thiến.
Cô ta quan tâm đến mình như vậy, chẳng lẽ là vì cái vị trí người đại diện kia?
Thấy cô trầm mặc, Lương Thiến cũng không nhiều lời nữa: "Vậy cậu chuẩn bị tốt đi nhé."
Cúp điện thoại, Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua Thẩm Trường Hà bên cạnh, tiếp tục múc canh cho anh.
Thẩm Trường Hà nghe thấy tiếng thở dài khe khẽ của cô, hỏi: "Em thở dài cái gì?"
"Không có gì." Dù sao cũng là chuyện của cuối tuần, Lộ Kiêu Dương cũng lười nghĩ đến việc phải lên sân khấu.
Cô nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Ngày mai hình như là sinh nhật của ba tôi."
Hôm nay, cô cũng là chợt nhớ ra.
Ba cô chỉ tổ chức sinh nhật theo lịch âm, ngày mai là ngày năm tháng ba âm lịch.
Trên thực tế vài tháng trước, cô chỉ mới tổ chức sinh nhật lần thứ bốn mươi bốn cho ba cô, cuối cùng bây giờ......Ông đã qua đại thọ năm mươi rồi.
Trong gia đình, từ nhỏ Lộ Kiêu Dương đã bị quản thúc chặt chẽ, ba cô là giáo viên trung học, đặt kỳ vọng rất cao đối với cô, ba mẹ cô quản cô rất nghiêm khắt.
Cho dù bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548420/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.