Thím Trương vốn định an ủi cô một chút, lại thấy vẻ mặt cười hì hì như trẻ con muốn được khen ngợi này của cô, cười nói: "Hay, hát rất hay."
Chẳng biết tại sao, Lộ Kiêu Dương trước mắt cũng không có cái loại vầng hào quang của Đại minh tinh trước kia, thoạt nhìn chỉ giống như một cô gái nhỏ bình thường.
Đã là người bình thường, có năng lực đứng trong TV ca hát, đã là rất tuyệt rồi.
Lộ Kiêu Dương được khen ngợi, cười với thím Trương, nói: "Con đi vào trước đây, dì cũng nên đi ngủ sớm một chút đi ạ!"
"Phu nhân ngủ ngon." Thím Trương nhìn bóng lưng của cô, cười nói.
Sau khi vào cửa, thấy trong phòng khách chỉ có hai người Thẩm Trường Hà và Tần Phong, trên bàn bày rất nhiều ly rượu, Tần Phong rót rượu vang vào ly đưa cho Thảm Trường Hà.
Anh cầm chiếc ly đưa lên môi ngửi.
Nghe nói, rượu từ thôn trang sản xuất rượu vang, đều do Thẩm Trường Hà đích thân ủ.
Cho dù là hiện tại, mắt anh không thể nhìn thấy, anh cũng sẽ tự mình thử xem rượu vang đã được sản xuất.
Lộ Kiêu Dương đứng lại, nhìn dáng vẻ thử rượu của Thẩm Trường Hà.
Chất lỏng màu đỏ thẩm lóng lánh trong chiếc ly đẹp mắt. Chiếc ly nằm trong đầu ngón tay của anh, chỉ khiến bàn tay anh càng thêm thon dài và đẹp đẽ hơn.
Lộ Kiêu Dương cử động ngón tay, mỗi lần nhìn thấy tay anh cô lại có xúc động muốn tiến lên chạm vào.
Tất nhiên là cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548367/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.