Lộ Kiêu Dương nhìn về hướng giọng nói đang giáo huấn mình của Lương Thiến, cười: "Thiến Thiến à, không phải cậu quản hơi nhiều rồi sao? Tôi nói chuyện với Long tổng, thì liên quan gì đến cậu?"
Lộ Kiêu Dương hiện tại đã suy nghĩ rõ ràng rồi!
Mặc dù hiện tại cô đã thất thế không thể tốt được, nhưng cô cũng không có hứng thú nhất định phải phát triển trong giới giải trí.
Cho dù Long Hữu Dư tức giận, mặc kệ cô, cô có thể để mình chết đói sao?
Cùng lắm thì không hoạt động trong giới giải trí nữa! Trên đời này, trừ bỏ ba mẹ cô, còn ai có thể quản được cô?
Lương Thiến nhìn Lô Kiêu Dương, không nghĩ tới, cô lại trực tiếp oán giận mình như vậy.
Rõ ràng trước kia, vào thời điểm Lộ Kiêu Dương chưa ngã xuống, cũng sẽ không nói chuyện với cô ta như vậy, hiện tại cô thế nhưng....
Cô ta nói: "Tớ chỉ muốn tốt cho cậu."
"Vậy thì tôi cũng cảm ơn cậu." Lộ Kiêu Dương xem thường liếc nhìn cô ta một cái.
Long Hữu Dư thấy hai người sắp tranh cãi ầm ĩ, vội phất tay, ngăn Lương Thiến lại, nới với Lương Thiến: "Thiến Thiến, cô đi làm việc trước đi! Tôi có chút chuyện cần nói với Kiêu Dương."
Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương, đứng lên, trực tiếp rời đi.
Sau khi cửa đóng lại, Long Hữu Dư mới nhìn về phía Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương nói: "Muốn mắng thì mắng nhanh đi, mắng xong tôi còn đi về."
Long Hữu Dư cười nói: "Tôi mắng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548354/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.