Chương trước
Chương sau
Lộ Kiêu Dương nghe thấy là Tần Phong, nở nụ cười, "Anh Phong."

Cô còn tưởng rằng là Thẩm Trường Hà, không hiểu sao vừa rồi lại khẩn trương một hồi. Mới nhận ra mình đã vài ngày không gặp anh rồi.

Tần Phong nói: "Tối nay có rảnh không? Thẩm tiên sinh muốn ra ngoài ăn, hỏi cô có muốn đi cùng không?"

"Tôi?" Lộ Kiêu Dương nói: "Nhưng mà Annie nói lát nữa em ấy muốn qua đây, đã hẹn trước rồi."

Tần Phong có chút tiếc nuối nói: "Vậy sao! Vậy cô bận việc đi. Lát nữa Thịnh tổng cũng sẽ đi, Thẩm tiên sinh vốn muốn gọi cô, không nghĩ đến cô bận rồi."

T thần?

Lộ Kiêu Dương lập tức đứng lên.

"Các anh ở đâu? Tôi lập tức tới ngay."



Lần trước Thịnh Thư Hành quay MV ở trấn nhỏ hai ngày, Lộ Kiêu Dương chỉ gặp được anh hai lần.

Bây giờ nghe nói có thể cùng anh ấy ăn cơm, đương nhiên cô cực kỳ kích động.

Sau khi cúp điện thoại của Tần Phong, cô nhanh chóng gửi tin nhắn cho Annie, nói: "Chồng chị muốn đi ăn cùng chị, em không cần tới nữa."

Cô từ trên lầu đi xuống, xe của Thẩm Trường Hà và Tần Phong đã đậu trước cửa, là một chiếc Maybach màu đen.

Cô đi tới, còn chưa tới gần, Tần Phong từ chỗ ngồi phía sau đi xuống, nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, nói: "Phu nhân, đã lâu không gặp."

Đã một tuần không gặp cô.

Chẳng qua nhìn dáng vẻ của cô dường như trông rất tốt.

Lộ Kiêu Dương cười, "Anh Phong."

Tần Phong mở cửa xe, "Mời."

Lộ Kiêu Dương nhanh chóng lên xe, thấy Thẩm Trường Hà đã ngồi ở đây, cách ăn mặc của anh hôm nay khác với những bộ trước đây thường thấy, anh mặc bộ âu phục nhìn rất trang trọng, không giống trước đó đều là trang phục ở nhà, tóc chải ngược, lộ ra cái trán, bộ dạng này của Thẩm Trường Hà trông cực kỳ anh tuấn.

Thoạt nhìn trông anh sáng rực hơn bình thường.



Cô nhìn anh, nhất thời quên mất phải chào hỏi như thế nào.

Không biết tại sao, vừa nhìn thấy Thẩm Trường Hà, cô rất dễ hồi hộp.

"Không lên xe sao?" Thẩm Trường Hà hỏi, anh mang kính đen, quan sát bộ dáng đần độn của cô.

Lộ Kiêu Dương đi lên ngồi xuống, đóng cửa xe lại, mỉm cười nói với Thẩm Trường Hà: "Tôi đang muốn quay về gặp anh, không nghĩ là anh đã tới rồi."

"Ồ, em còn muốn quay về gặp tôi?" Thẩm Trường Hà ý vị thâm trường nhếch khóe miệng, "Lẽ nào không phải là đã quên tôi?"

Anh nhạo báng cô, khiến Lộ Kiêu Dương có chút ngượng ngùng, "Gần đây tôi đang đi học, sao có thể quên anh được chứ!"

Học tập khiến cho tôi hạnh phúc!

Khi đụng đến việc học, Lộ Kiêu Dương sẽ quên những thứ khác.

"Nhưng tôi không cảm giác được chút nào là em đang nhớ tôi." Thẩm Trường Hà nói: "Nếu hôm nay tôi không gọi cho em, chắc là em cũng sẽ không tới! À, tôi đã gọi cho em rồi, nhưng em cũng không tới, vẫn là nghe thấy có Thịnh tổng, nên mới quyết định đi."

Hôm nay anh nói rất nhiều, khiến Lộ Kiêu Dương rất bất ngờ.

Cô nhìn người đàn ông thần sắc thoải mái trước mắt này, còn có thể tán gẫu và trêu chọc cô, cô thiếu chút nữa cho rằng chồng cô đã bị đổi thành một người khác.

Cô đúng là bởi vì Thịnh tổng nên mới tới, Lộ Kiêu Dương có chút ngượng ngùng, không thể làm gì khác hơn là nói sang chuyện khác, nói: "Tâm trạng hôm nay của anh rất tốt nha."

"Có thể là do được gặp em." Mỗi câu anh nói đều rất thẳng thắn.

Lộ Kiêu Dương cho rằng mình là một người nói nhiều, nhưng nghe được lời của anh, rối cuộc...cảm thấy có chút không chống đỡ nổi.

Tần Phong ngồi phía trước, nghe hai người trò chuyện.

Thẩm tiên sinh chính là người như vậy, một khi ngài ấy mặc trang phục ngay ngắn, chỉnh tề, ngài ấy sẽ tiến vào trạng thái làm việc ngay, sẽ không còn là tính cách trầm mặc ít nói như bình thường nữa, như thể phong ấn đã được giải phóng.

Lúc bình thường ngài ấy không nói chuyện, ai cũng không dám lên tiếng, một khi ngài ấy tiến vào trạng thái làm việc, ai cũng nói không lại ngài ấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.