Annie nói: "Sắp rồi, em cũng đã đặt vé máy bay cho chị xong rồi."
"Còn phải đi máy bay à." Lộ Kiêu Dương nói: "Vậy không phải là đi rất lâu sao?"
"Phim trường ở thành phố Giang Dương, rất xa."
"Vậy chị có thể về thăm chồng chị được không?" Trước khi Lộ Kiêu Dương đi ra ngoài, cô muốn đi gặp Thẩm Trường Hà, nói với anh một tiếng.
Hiện tại cô rất có tính tự giác làm vợ người ta.
Annie đương nhiên là không có ý kiến.
"Còn muốn đi gặp thầy Lộ."
Annie nói: "Đi."
.......
Thời điểm Lộ Kiêu Dương trở lại Thẩm gia là buổi chiều. Bà vội mở cửa cho cô, nhìn thấy cô, sắc mặt rất không tốt.
Tuy rằng lúc trước người hầu Thẩm gia không thích Lộ Kiêu Dương, nhưng sau đó quan hệ của Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà tốt trở lại, tất cả mọi người đều rất thích cô.
Bây giờ nhìn thấy thím Trương làm vườn vẻ mặt lạnh lùng, Lộ Kiêu Dương có chút khó hiểu, cô lại làm gì sai sao?
"Dì khỏe ạ."
Thím Trương nói: "Tôi không khỏe."
"Dì sao vậy?" Lộ Kiêu Dương hỏi.
Bà nói: "Cái người họ Giang kia đến đây! Thật là quá đáng, cậu ta lại dám tìm tới nhà."
Nói đến đây, bà liền trừng mắt Lộ Kiêu Dương, dù sao Lộ Kiêu Dương mới là đầu sỏ gây nên mọi chuyện.
Từ lúc cô xuất viện đến bây giờ, cái người đàn ông có một chân cùng cô, chưa hề xuất hiện qua.
Bây giờ, không đi tìm cô mà chạy tới nơi này tìm Thẩm Trường Hà?
Chết tiệt!
Cô có một loại dự cảm xấu.
Lộ Kiêu Dương đi vào, quả nhiên nhìn thấy vẻ mặt ghét bỏ của mọi người đều nhìn mình.
"Giang tiên sinh, cô ấy không có ở đây, anh tới nơi này tìm cô ấy, có lẽ là đi nhầm chỗ rồi."
Thanh âm của Tần Phong từ bên trong truyền đến.
"Thẩm tiên sinh đâu? Tôi muốn gặp anh ta. Tôi muốn nói với anh ta về chuyện của Kiêu Dương." Một giọng nói xa lạ.
Tần Phong nhìn cái nguời Giang Hành đang cố tình gây sự này, cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Người đàn ông này cho rằng anh ta là ai?
Dựa vào cái gì mà gặp Thẩm tiên sinh!
Hơn nữa, còn chạy tới đây!
Cho dù anh ta và Lộ Kiêu Dương thật sự có quan hệ, cũng không cần kiêu ngạo đến loại trình độ này đâu!
Tần Phong nói: "Nếu anh không đi, tôi có thể phải đuổi anh ra ngoài!"
Gianh Hành nói: "Cho dù có đuổi tôi ra ngoài, những gì nên nói tôi cũng sẽ nói. Trước đây anh ta đối xử với Kiêu Dương thế nào, Kiêu Dương xảy ra tai nạn xe, chẳng lẽ không liên quan gì tới anh ta? Anh ta chưa từng quan tâm tới Kiêu Dương, bây giờ lại lợi dụng lúc Kiêu Dương mất trí nhớ, giữ cô ấy ở bên cạnh, không cảm thấy quá hèn hạ sao?"
"Chắc là anh có hiểu lầm gì." Tần Phong nói: "Thứ nhất, Thẩm tiên sinh của chúng tôi không thừa dịp cô ấy mất trí nhớ mà giữ lại bên cạnh, thứ hai, cho dù ngài ấy có giữ cô ấy bên cạnh, cũng không có nửa điểm quan hệ gì tới anh."
"Giang Hành, nếu không....chúng ta trở về đi!" Thanh âm của Lương Thiến.
Cô ta vậy mà lại ở đây?
Hơn nữa, cô ta còn giả vờ dáng vẻ người hiền lành ở trước mặt Tần Phong.
Nghe đến đó, cả người Lộ Kiêu Dương đều có chút không tốt.
Chậc, chẳng qua cô muốn trở về gặp Thẩm Trường Hà mà thôi, kết quả....hai người này lại có thể đào hố chờ cô!
Nhất định là không muốn thấy cô sống cuộc sống yên ổn đúng không!
Cô đẩy cửa ra, đi đến.
Tần Phong thấy Lộ Kiêu Dương từ bên ngoài tiến vào, cô mặc áo sơ mi kẻ ca rô, phía dưới là váy dài đến cổ chân, thoạt nhìn như bộ dáng thanh xuân dào dạt.
Sau khi Lộ Kiêu Dương đi vào, nhanh chóng nhìn lướt qua Lương Thiến và Giang Hành đang ngồi trên ghế sofa.
Gianh Hành vừa thấy cô, vội vàng đứng lên, "Kiêu Dương, anh biết em ở đây mà."
Bản thân Giang Hành nhìn qua so với trong ảnh cao hơn một chút, chừng một mét tám.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]