Nàng sợ run lên, cũng không dám lộn xộn....
"Công tử, ta không phải người xấu. Ta chỉ là thấy ngươi bị thương...muốn nhìn xem có thể giúp đỡ một chút hay không."
Lúc nàng nói chuyện, ngay cả hô hấp cũng run rẩy.
Nhận thấy nàng không có võ công, Lý Thịnh buông nàng ra, nàng run sợ thay hắn kiểm tra thương thế.
Hắn híp mắt, nhìn nàng.
Cô nương này rất thanh tú, khuôn mặt nho nhỏ, cánh tay cũng tinh tế. Cho dù là hắn bị thương, cũng có thể nhẹ nhàng đưa nàng vào chỗ chết.
Nàng rõ ràng rất sợ hắn, nhưng vẫn lấy dũng khí đến cứu hắn.
Bây giờ còn có người đơn thuần như vậy sao?
......
"Ngươi tên là gì?"
"Gọi ta là Tiểu Ngư là được."
"Tiểu Ngư..."
Rốt cuộc Lý Thịnh cũng không nhịn được, hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.
.......
Cảnh này một lần là qua.
Đạo diễn hô cắt, Lộ Kiêu Dương mới từ trên mặt đất đứng lên.
Du Cẩm Châu mở mắt ra, nhìn cô một cái, đứng lên theo.
"Kiêu Dương, diễn không tồi."
Lời thoại cũng rất tốt.
Có thể là bởi vì Lộ Kiêu Dương đặc biệt yêu thích thơ cổ, cho nên khi cô mặc trang phục cổ trang mà nói chuyện, cũng sẽ không có cảm giác là diễn xuất, cái loại giọng điệu này rất phù hợp.
"Cảm ơn." Lộ Kiêu Dương nghe đạo diễn nói như vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Kỳ thật cô cũng không biết diễn xuất, chẳng qua cô đã xem kịch bản rất nhiều lần, cũng nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548305/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.