Chương trước
Chương sau
Nghe Lương Thiến nói câu cuối cùng, Lộ Kiêu Dương không nhịn được trừng mắt nhìn.

Tình huống gì đây?

Cái gì gọi là Thẩm Trường Hà sắp xếp cô vào đây?

Rõ ràng chuyện này không có nửa điểm quan hệ với Thẩm Trường Hà.

Lương Thiến nói như vậy, đơn giản là đang trào phúng cô.

Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, nói: "Chuyện của tôi thì sẽ không đi tìm anh ấy, huống hồ đây còn là chuyện của cậu.

Tôi thấy cậu lúc nhỏ, cậu thích làm gì cũng sẽ tìm tôi giúp đỡ, bây giờ xem ra, hình như vẫn là như thế!"

Trước đây lúc đi học, Lương Thiến chính là kiểu người lá gan tương đối nhỏ, cũng không thích nói chuyện gì, bài tập cũng sẽ không đi hỏi giáo viên, chỉ biết đến tìm cô.



Gặp phải chuyện gì, cũng sẽ chỉ tìm đến cô, để cô đi nói với giáo viên, hiện tại xem ra vẫn là như thế.

Chỉ biết dựa vào mình làm việc, sẽ không độc lập hành tẩu.

Cứ như vậy, còn muốn giẫm lên đầu cô, muốn thượng vị?

Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương, có chút không dám tin tưởng, không phải là Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ sao?

Vậy mà lại nhớ kỹ chuyện trước kia!

Cô ta nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Kiêu Dương, cậu nhớ lại chuyện lúc trước rồi?"

"..." Lộ Kiêu Dương vốn dĩ cũng không quên.

Cô liếc nhìn Lương Thiến, cười nói: "Không có, chỉ là gần đây không biết tại sao đột nhiên nhớ lại bộ dạng vô liêm sỉ của cậu trước đây, cũng nhớ tới dáng vẻ cao cao tại thượng gần đây của cậu mỗi khi ở trước mặt tôi, không khỏi cảm thấy mình có chút ngu ngốc, sao không nhìn rõ cậu sớm hơn."

"..." Annie ở bên cạnh, nghe Lộ Kiêu Dương nói, cười một tiếng.

Lương Thiến cắn môi, trông rất tức giận: "Lộ Kiêu Dương, trước đây cậu chưa bao giờ nói chuyện như vậy."

Tính tình Lộ Kiêu Dương luôn luôn rất tốt, cũng không chỉ là tính tình tốt, mà là có tu dưỡng tốt.

Ba vẫn luôn nói với cô, làm người phải có tri thức hiểu lễ nghĩa, bởi vì nói nhao nhao ồn ào sẽ chỉ làm bản thân mình lộ vẻ rất không có tu dưỡng.



Cho nên những chuyện bình thường cô sẽ quên đi.

Chính là bởi vì như vậy, Lương Thiến mới có thể yên tâm thoải mái hưởng thụ tất cả.

Bây giờ thấy Lộ Kiêu Dương nói như vậy, liền không vui.

Lộ Kiêu Dương cười nói: "Nói cái gì với cậu? Cậu nhìn cái cách tôi đối xử với Annie đi, tôi đối xử với em ấy rất vô lễ sao?"

"..." Lương Thiến nhìn cô, lại muốn khóc.

Lộ Kiêu Dương hoàn toàn không bị tác động, bình tĩnh nói: "Muốn khóc thì đi về mà khóc, đừng đứng ở cửa cản đường tôi."

"..." Lương Thiến bất động đứng ở chỗ này, dường như muốn giở trờ vô lại với Lộ Kiêu Dương đến cùng.

Lộ Kiêu Dương lấy điện thoại ra, hướng về phía mặt cô ta bắt đầu quay video, "Vâng, tất cả mọi người nhìn này, Lương Thiến tiểu thư nhất quyết đứng ở cửa phòng tôi, ngăn cản tôi đi vào, bây giờ tôi muốn mời cô ấy đi ra. Sợ nói không rõ ràng, nên lấy video này để làm chứng. Annie, động thủ!"

Lộ Kiêu Dương phát hiện, ở thời đại này điện thoại di động đúng là dùng rất tốt, công năng đều nhanh chóng vượt qua máy vi tính, muốn bao nhiêu tiện lợi thì có bấy nhiêu tiện lợi.

Annie nhìn thoáng qua Lương Thiến, vươn tay, đẩy Lương Thiến sang một bên, sau đó lấy thẻ phòng mở cửa ra.

"Lộ gia, được rồi."

"Đi thôi." Lộ Kiêu Dương liếc nhìn Lương Thiến, trực tiếp vào cửa.

Lương Thiến đứng ở cửa, cảm thấy cả người đều vô cùng buồn bực. Cô ta đỏ mắt, trực tiếp đi về.

Bạch Tuyết thấy Lương Thiến, nói: "Chị Thiến, chị đã đi đâu vậy? Chị có muốn đi xuống ăn cơm không?"

"Chị không ăn!" Lương Thiến ngồi xuống ở bên cạnh, uất ức muốn chết, "Em đi ăn đi!"

Bạch Tuyết thấy cô ta như vậy, cũng không biết dỗ cô ta thế nào, nói: "Vậy chị nghỉ ngơi chút đi."

Cô biết tâm trạng của Lương Thiến hôm nay không tốt lắm.

Liền đi ra cửa.

Lương Thiến mở điện thoại di động, nhìn hình trên điện thoại, là hình ảnh Lộ Kiêu Dương trò chuyện cùng Du Cẩm Châu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.