Nghe Lương Thiến nói câu cuối cùng, Lộ Kiêu Dương không nhịn được trừng mắt nhìn.
Tình huống gì đây?
Cái gì gọi là Thẩm Trường Hà sắp xếp cô vào đây?
Rõ ràng chuyện này không có nửa điểm quan hệ với Thẩm Trường Hà.
Lương Thiến nói như vậy, đơn giản là đang trào phúng cô.
Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, nói: "Chuyện của tôi thì sẽ không đi tìm anh ấy, huống hồ đây còn là chuyện của cậu.
Tôi thấy cậu lúc nhỏ, cậu thích làm gì cũng sẽ tìm tôi giúp đỡ, bây giờ xem ra, hình như vẫn là như thế!"
Trước đây lúc đi học, Lương Thiến chính là kiểu người lá gan tương đối nhỏ, cũng không thích nói chuyện gì, bài tập cũng sẽ không đi hỏi giáo viên, chỉ biết đến tìm cô.
Gặp phải chuyện gì, cũng sẽ chỉ tìm đến cô, để cô đi nói với giáo viên, hiện tại xem ra vẫn là như thế.
Chỉ biết dựa vào mình làm việc, sẽ không độc lập hành tẩu.
Cứ như vậy, còn muốn giẫm lên đầu cô, muốn thượng vị?
Lương Thiến nhìn Lộ Kiêu Dương, có chút không dám tin tưởng, không phải là Lộ Kiêu Dương mất trí nhớ sao?
Vậy mà lại nhớ kỹ chuyện trước kia!
Cô ta nhìn Lộ Kiêu Dương, nói: "Kiêu Dương, cậu nhớ lại chuyện lúc trước rồi?"
"..." Lộ Kiêu Dương vốn dĩ cũng không quên.
Cô liếc nhìn Lương Thiến, cười nói: "Không có, chỉ là gần đây không biết tại sao đột nhiên nhớ lại bộ dạng vô liêm sỉ của cậu trước đây, cũng nhớ tới dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548301/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.