Cho nên gần đây ở đoàn làm phim, cô cũng rất nỗ lực, cố gắng không kéo dài thời gian của Du thần.
Kết quả khi sắp kết thúc, xảy ra chuyện như vậy, cô cũng rất xấu hổ.
Lộ Kiêu Dương giải thích: "Chuyện đó các anh cũng biết à! Chẳng qua là đã giải quyết rồi, thực ra là việc diễn xuất."
......
Lộ Kiêu Dương thở dài, "Tôi vẫn luôn nghĩ không ra, tại sao mình không đi học cho giỏi, lại muốn vào giới giải trí?"
Thẩm Trường Hà ngồi ở bên cạnh, vươn tay, Tần Phong nhanh chóng đặt nước vào trong tay anh.
Ngón tay thon dài cầm chén sứ màu trắng lên, anh uống một hớp, lại đưa cho Tần Phong.
Hiện tại ở trước mặt Lộ Kiêu Dương giả vờ không nhìn thấy, anh đã giả vờ đến mức thông thạo.
"Em không thích tiến vào vòng giải trí thì đừng đi nữa. Không phải là muốn đi học sao? Học tập rất phù hợp với em."
"Nếu anh đã nói như vậy, tôi lại cảm thấy dường như còn có thể kiên trì." Lộ Kiêu Dương cười cười, nói: "Con người tôi tham vọng thắng bại rất mạnh, không muốn làm không tốt một việc nào đó rồi lại chán nản mà chạy về. Cho dù có muốn rời khỏi, cũng phải chờ tôi đem những người mắng tôi mỗi ngày ở sau lưng, vả mồm từng người một dám khinh thường tôi để họ ngậm miệng lại rồi nói sau."
Tẩy trắng con đường vì bản thân mình là một chặng đường dài ở phía trước.
Hơn nữa nếu cô không tẩy trắng cho bản thân, đi ra ngoài vĩnh viễn là một vết nhơ.
Giống như bây giờ đi học, cô phải mang khẩu trang, che kín chính mình.
Không có cách nào, bởi vì bị mắng căn bản không ngóc đầu lên được.
Ngay cả những người dính dáng đến cô cũng sẽ bị mắng, ai còn muốn nói chuyện với cô chứ?
Thẩm Trường Hà nghe thấy lời cô nói, cũng không cảm thấy bất ngờ.
Đó là tính cách của cô khi còn trẻ.
Trông có vẻ chậm chạp, nhưng kỳ thật từ trong xương cốt lại rất thích tranh cường háo thắng.
......
Bởi vì Lộ Kiêu Dương trở về, cho nên bữa ăn tối ngày hôm nay cũng vô cùng phong phú.
Gần đây Thẩm Trường Hà đều ăn một mình, rất cô đơn. Mỗi ngày lúc ăn cơm, cũng sẽ không tự chủ nhớ đến Lộ Kiêu Dương ở bên cạnh chăm sóc cho anh.
Bây giờ cô đã trở về, tâm của anh dường như cũng được lấp đầy theo.
Lộ Kiêu Dương gắp thức ăn cho anh, Tần Phong không có ở đây, tạm thời rời đi.
Lộ Kiêu Dương là người nói nhiều, nhất là lúc Thẩm Trường Hà không nói lời nào, cô liền thích một mình nói không ngừng ở bên tai anh. Cô nói: "Anh biết vì sao lần này tôi trở về không?"
"Vì sao?" Dĩ nhiên Thẩm Trường Hà muốn biết, nhưng anh không thích lải nhải truy vấn những chuyện mà cô không thích nói.
Cũng may, dường như Lộ Kiêu Dương căn bản cũng không giấu được, tự mình sẽ nói ra.
Lộ Kiêu Dương nói: "Chính là nhân vật mà tôi quay, không phải là có một cảnh quay tình cảm sao! Sau đó, đạo diễn nói ánh mắt của tôi không đúng, nói ánh mắt của tôi không giống như đang nhìn người yêu. Quay lâu lắm mà cũng không có cảnh nào tốt, nên để tôi trở về nghỉ ngơi trước."
Thẩm Trường Hà nói: "Thì ra là vậy."
"Đúng vậy." Lộ Kiêu Dương nói: "Chỉ có điều, ông ấy để tôi trở về, tôi cũng không nghĩ ra là nên quay như thế nào, tôi nghĩ lát nữa tôi nên đi xem phim, xem khi người khác nói chuyện yêu đương, ánh mắt sẽ diễn như thế nào."
"Phiền phức như vậy sao?" Thẩm Trường Hà nói: "Em chỉ cần nhập vai, tưởng tượng đối phương trở thành mối tình đầu của mình là được."
Nhắc đến việc này, Thẩm Trường Hà bỗng chốc sững sờ, anh nhớ đến lần đầu tiên, lúc Lộ Kiêu Dương đề cập vấn đề này với anh, anh cũng nói với cô như vậy.
Sau khi anh nói xong, hai mắt cô sáng ngời, "Đúng nha! Em xem anh ta trở thành anh là được rồi."
Nói xong, còn hôn lên mặt anh một cái.
Đó là khoảng thời gian ngọt ngào nhất của bọn họ.
Mà giờ đây....
Lộ Kiêu Dương lúc này nghe xong lời anh nói, vẻ mặt lại buồn rầu, "Đạo diễn cũng nói với tôi như thế, nhưng tôi...không có mối tình đầu."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]