Vì để cô tin tưởng mình, anh ta nói: "Ngăn kéo trong phòng ngủ có sổ khám bệnh của em, còn có thuốc, em có thể xem."
Lần trước lúc gặp mặt, anh ta có thể cảm giác được, Lộ Kiêu Dương tốt hơn nhiều.
Không còn là con người tràn ngập tuyệt vọng, như thể cô đang vùng vẫy trong địa ngục nữa.
Annie vào phòng ngủ, mở ngăn kéo ra, đúng là tìm được những thứ đồ mà Giang Hành nói.
Cô cầm lấy, đi tới đưa cho Lộ Kiêu Dương xem, nói: "Lộ gia, anh ta không nói dối."
Lúc nói đến đây, cô ấy nhìn Lộ Kiêu Dương, vô cùng đau lòng.
Lộ gia giấu quá kỹ!
Cô thường xuyên làm việc với Lộ gia, cũng không biết những việc này.
Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua, nói: "Cất đi, dù sao bây giờ cũng không cần."
Cô không bị bệnh trầm cảm, cô rất khỏe mạnh.
Lộ Kiêu Dương chợt nghĩ, cũng may là cô xuyên tới, cô cũng không muốn chết sớm đâu!
Annie rất bội phục sự bình tĩnh của cô, nói: "Lộ gia, chị không buồn sao?"
Đây là câu chuyện của chính chị ấy, sao chị ấy có vẻ như một chút xúc động cũng không có?
Lộ Kiêu Dương nói: "Sao chị phải buồn? Chị chỉ cảm thấy chị rất vô dụng."
Sau khi trưởng thành, sao lại trở nên yếu đuối như vậy!
Có lẽ phụ nữ chính là như vậy, có người mình yêu, có gia đình, thì sẽ có sự ràng buộc, kỳ vọng đối với gia đình cũng sẽ lớn hơn, đâu có như cô bây giờ, vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548276/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.