Không phải hôm qua mới gặp Giang Hành sao?
Một người phụ nữ đang đứng trước mặt anh ta, vẻ mặt bát đắc dĩ, "Đều đã nói với anh rồi, hôm nay Thịnh tiên sinh không rảnh gặp anh."
Giang Hành thoạt nhìn rất hèn mọn: "Tôi đã đợi anh ấy mấy ngày rồi, lần trước anh Sâm bảo tôi chờ, họ nói sẽ liên lạc với tôi."
Lễ tân nhìn Giang Hành, rất là bất đắc dĩ, biết rõ đó chỉ là lời khách sáo của anh Sâm, người đàn ông này vậy mà tưởng thật? Nực cười?
Cô ấy nói: "Thế nhưng Thịnh tổng thật sự không rảnh ạ!"
"Cái này..." Anh ta đem bản nhạc ra, hẳn là bản nhạc lần trước đưa cho Lộ Kiêu Dương xem, để Lộ Kiêu Dương giúp anh ta tìm mạng lưới quan hệ, "Xin cô giúp tôi giao cho anh ấy, được không?"
Anh ta sáng tác ca khúc, gần đây đã được phổ biến khắp nơi.
Anh ta vẫn kiên trì với âm nhạc của mình, vốn thật vất vả mới nhìn thấy được hi vọng, nhưng không ngờ Lộ Kiêu Dương xảy ra chuyện, hi vọng của anh ta cũng không còn.
Trước đây Lộ Kiêu Dương giới thiệu nhà sản xuất cho anh ta, cũng bởi vì chuyện của anh ta và Lộ Kiêu Dương, nên đã chấm dứt hợp đồng.
Người phụ nữ nhận lấy bản nhạc của anh ta, "Được rồi."
Rõ ràng cũng là bị Giang Hành dây dưa mất hết kiên nhẫn, chỉ mong nhận lấy bản nhạc rồi mau chóng đuổi anh ta đi, "Anh đi về trước đi. Tôi sẽ giao cho Thịnh tổng."
"Cảm ơn cô!" Giang Hành nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548261/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.