Lộ Kiêu Dương nhìn thoáng qua tay hai người đang nắm lấy nhau: "Nhưng mà hôm nay, tôi nghĩ là tôi cần phải thẳng thắn với anh một chút, tránh cho sau này anh biết được, trong lòng có thể sẽ vướng mắc."
Thẩm Trường Hà hỏi: "Thẳng thắn cái gì?"
Lộ Kiêu Dương ho khan một tiếng, nói: "Tôi chính là cố ý để người khác nhận ra. Vừa nãy nói với anh là muốn tham quan nhà hàng này, nhưng thật sự không phải vậy. Tôi muốn để mọi người thấy anh ở cùng một chỗ với tôi."
Anh ngược lại rất kiên nhẫn, rõ ràng không thấy gì, cô nói muốn đi tham quan nhà hàng, anh liền ngoan ngoãn đi theo.
Lộ Kiêu Dương nói: "Sự thật chứng minh, dùng anh vẫn rất tốt. Anh xem Hồ đạo diễn kia rất khách khí với tôi."
Thẩm Trường Hà: "...."
Dùng tốt?
Lộ Kiêu Dương nhìn anh một cái, nói: "Anh không nói lời nào là đang giận sao? Nhưng mà cho dù anh tức giận, vậy cũng không còn cách nào, anh xem, mỗi lần chúng ta ăn cơm cùng nhau, đều là tôi chăm sóc anh. Tôi tốt với anh như thế, đã đến lúc nhận chút hồi báo rồi."
Đồng giá trao đổi, là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Thẩm Trường Hà nghe lời lẽ hùng hồn này của cô, cuối cùng nói một câu: "...Hình như rất có lý."
Lộ Kiêu Dương dừng chân, buông lỏng tay anh ra, nói: "Tôi sắp trễ rồi, phải đi học đây. Tôi không đi dạo nhà hàng nữa, anh và A Ly, còn có anh Phong, chờ Nhược Hề một chút, các anh trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548218/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.