Thẩm Trường Hà dời tầm mắt, cười nói: "Không có gì."
Sau khi anh tiến vào, ngồi xuống vị trí của anh, lúc này Lộ Kiêu Dương mới thở ra một hơi.
Cũng may anh không nhận ra, thật muốn hù chết cô rồi!
Cô vừa bổ não chính mình bị Thẩm Trường Hà nhận ra sau đó sẽ náo loạn như thế nào.
Vừa đến ba giờ, người chủ trì đứng trên sân khấu, bắt đầu sự kiện hôm nay: "Các vị giáo viên, các bạn học, hoan nghênh tất cả mọi người..."
Quách Trung Nguyên đi vào, nhìn Lộ Kiêu Dương một cái, nói: "Chúng ta vào tìm chỗ ngồi đi."
Anh ta đặc biệt giữ lại vị trí cho mình.
Lộ Kiêu Dương gật đầu, "Được."
Cô đi theo Quách Trung Nguyên, ngồi xuống vị trí bên cạnh.
Sau khi người chủ trì giới thiệu thân phận của Thẩm Trường Hà, liền mời anh đi lên.
Ánh đèn xanh nhạt chiếu vào người anh, anh cao như thế, đứng ở nơi đó, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Rõ ràng rất trẻ, ngũ quan góc cạnh, khuôn mặt tràn đầy cảm giác thiếu niên, nhưng khi mặc tây trang vào, hơn nữa vì để bảo vệ đôi mắt vừa phục hồi lại không lâu, nên anh đặc biệt đeo chiếc kính lam quang, trông lại tăng thêm vài phần khí thế của một lão giáo sư.
Nhìn bộ dáng này của anh, Lộ Kiêu Dương không khỏi nhớ đến ở trấn nhỏ Dương Hà, anh ôm cả người cô, dáng vẻ làm nũng ở trước mặt cô và người đàn ông này, nào giống cùng một người?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-sieu-cap-ngot-ngao-cua-lo-tieu-thu/2548193/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.