Từ Tư Triết vốn cũng chẳng muốn làm Quan Dực khóc nhưng sau khi hai người gặp lại nhau, Quan
Dực trở nên đặc biệt yếu đuối, anh đếm không xuể rốt cuộc omega đã khóc vì mình bao nhiêu lần.
Quan Dực quá yếu đuối, giống như một chú chim nhỏ, Từ Tư Triết dễ dàng có thể khiến cho cậu bị thương, có thể dễ dàng khiến cho cậu đỏ mắt nghẹn ngào xin tha.
Như lúc này đây, omega của anh ngoan ngoãn dựa lên đầu vai anh, hai cái tay khuyết thiếu cảm giác an toàn ôm lấy cánh tay anh, nước mắt nơi khóe mắt làm ướt khuôn mặt cậu khiến cho cả người cậu trông vừa yếu đuối vừa xinh đẹp.
Từ Tư Triết nuốt xuống một ngụm nước bọt, có chút khàn khàn mở miệng nói: "Đừng khóc, anh không muốn khiến em khóc."
Quan Dực hít cái mũi một cái sau đó mềm mại nói bằng giọng mũi: "Em không khống chế được, omega mang thai tương đối nhạy cảm." Cậu tìm cho mình một cái cớ.
"Anh...Anh để cho em ôm một lát đã." Quan Dực tưởng tượng ra cái cảnh Từ Tư Triết một mình ngồi nghĩ tên cho bé con, tâm trạng vừa đau đớn vừa mềm nhũn.
Alpha khe khẽ thở dài, không đâm thủng cái cớ của cậu, mạnh mẽ ôm cậu vào trong lồng ngực mình.
Nhìn thấy đuôi mắt đỏ lên vô cùng đáng thương của Quan Dực, đột nhiên lại nghĩ tới những lời omega vừa nói đã lấy lòng anh, Từ Tư Triết cảm thấy chút bạo lực trong cơ thể mình bắt đầu rục rịch ngoi dậy, cánh tay ôm eo Quan Dực thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-rang-buoc/2285464/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.