Đến hậu kỳ mang thai, bụng Quan Dực to phát khiếp. Mỗi lần Từ Tư Triết nhìn thấy người yêu mình đi lòng vòng trong phòng khách là đều sợ run trong lòng, chỉ sợ có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Ngày đứa bé sinh ra, phụ huynh trong nhà đều tập trung trong bệnh viện.
Hôm ấy, biểu hiện của Từ Tư Triết lại bình tĩnh lạ thường, khi Quan Dực bắt đầu thấy đau, anh là người đầu tiên tỉnh táo gọi điện thoại cho bệnh viện, sau đó bế Quan Dực lên xe, lái xe đến bệnh viện. Sau khi đến nơi, bận rộn một hồi Quan Dực mới bị đẩy mạnh vào trong phòng phẫu thuật.
Khi mọi người chạy đến, Từ Tư Triết đang ngồi trên băng ghế dài ngoài phòng sinh.
Thần Chu vốn định động viên con trai mình vài câu thì lại phát hiện Từ Tư Triết căn bản chẳng cần ai an ủi. Anh thậm chí còn chủ động mở miệng an ủi cha mẹ họ Quan.
Sự bình tĩnh của Từ Tư Triết vỡ tan vào giây phút cửa phòng mở ra, anh đột ngột đứng dậy, chóp mũi đỏ ửng lên, giọng thì khô khốc: "Bác sĩ, người yêu tôi thế nào?"
Bác sĩ gỡ khẩu trang xuống, "Người lớn và bọn nhỏ đều bình an."
Từ Tư Triết thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó nghe thấy bác sĩ nói thêm rằng, "Chúc mừng mọi người, cậu Quan thuận lợi sinh hạ được một đôi long phượng."
Anh trai là một alpha, em gái là một beta.
Sau đó Quan Dực được đẩy ra khỏi phòng sinh.
Từ Tư Triết nhìn thấy Quan Dực thì chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-rang-buoc/2285445/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.