"Muốn ở lại ăn tối không?" Ngô Niên Bách vừa bận bịu trong bếp vừa hỏi người ngoài phòng khách.
Từ Tư Triết buồn chán dựa vào ghế sa lon, "Ừm."
"Anh Niên Bách, đêm nay cho tôi tá túc ở đây một đêm nhé, được không?" Alpha hỏi.
"Được, cậu tự thu dọn phòng khách đi, gian phòng đó đã lâu không có ai ở, chắc chắn là có đầy bụi bẩn." Ngô Niên Bách nói, "Cậu thật sự không trở về xem omega của cậu thế nào sao? Ngộ nhỡ cậu ta xảy ra bất trắc gì thì sao?"
Từ Tư Triết lắc lắc đầu, "Thôi...Để tôi bình tĩnh một chút đã."
Ngô Niên Bách nghe thấy lời này của anh thì có chút bất đắc dĩ, Từ Tư Triết đã ngồi như vậy trong nhà hắn cả ngày rồi, chuyện gì cũng không làm, chỉ ngây ngốc ngồi trên ghế sa lon.
Mặt trời ngoài cửa sổ đã hạ xuống từ lâu, sắc trời dần tối, nhiệt độ cũng chậm rãi hạ dần.
Ngô Niên Bách bưng đồ ăn ra, "Đi bới cơm đi."
Từ Tư Triết đứng dậy đi vào phòng bếp, Ngô Niên Bách thì trở vào phòng, "Tiểu Ngự, ăn cơm."
Thằng nhóc cùng Ngô Niên Bách đi ra, thấy Từ Tư Triết đứng trong phòng bếp thì có chút vui sướng, nhìn như thể lại muốn chạy tới ôm đùi Từ Tư Triết, may mà bị Ngô Niên Bách cản lại, "Chu Ngự! Không được ôm đùi ba ba Từ nữa! Tay cậu ấy còn bê cơm."
Chu Ngự bĩu môi, sau đó tự mình ngồi lên ghế, đôi mắt tỏa sáng, "Hôm nay ba ba Từ ở lại nhà bọn con ăn tối ạ! Vui ghê!"
Từ Tư Triết đặt bát xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-rang-buoc/140658/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.