Editor: Trà Đá.
Thẩm Kình ngồi chuyến bay lúc mười giờ tối, lộ trình là về đến biệt thự, đại khái phải một giờ sáng anh mới về đến biệt thự, đây là tình huống máy bay không bị chậm trễ.
Trước khi xuất phát, Thẩm Kình nói Khương Đường đi ngủ trước, anh có chìa khóa biệt thự, Khương Đường chỉ cần không khóa cửa phòng ngủ là được.
Khương Đường phải đi quay phim nguyên một ngày dài, buổi trưa còn phải đấu một cuộc nho nhỏ với Phùng Duyệt, thật sự là không thể chờ Thẩm Kình về đến biệt thự được, hơn nữa Thẩm Kình chắc chắn sẽ làm chuyện không êm thấm một chút nào, để sáng mai có thể dậy, Khương Đường dỗ con gái ngủ xong rồi cô ngủ, chỉ bật cái đèn đầu giường cho Thẩm Kình.
Được ngủ sớm, đến nửa đêm cô đã ngủ một giấc thật sâu, nhưng lúc mùi hoa quen thuộc bay đến đầu chóp mũi, thì Khương Đường tỉnh giấc. Cô mở mắt, đầu tiên là thấy một bó hoa yêu kiều. Một bó hoa hồng tươi đẹp, sau đó mới là Thẩm Kình trong một cái áo lông màu xám nhạt, anh đứng ở trước giường, dịu dàng mỉm cười nhìn cô, ánh mắt trong trẻo, khuôn mặt tuấn mỹ, chỉ có hốc mắt khẽ hạ xuống, có vẻ hơi mệt mỏi.
Trong lòng Khương Đường tan chảy, rối tinh rối mù.
Đây là Thẩm Kình, chỉ vì một tiếng “Ừ” cô nhớ anh kia, mà người đàn ông ngốc nghếch này lập tức lên đường vào đêm khuya trở về đây gặp cô.
“Đây là quà của đêm nay, sáng mai Valentine anh lại tặng em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-pho-truong/2539742/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.