Editor: Trà Đá.
Trời còn chưa sáng, đồng hồ báo thức còn chưa kêu, mà Thẩm Kình đã tỉnh giấc.
Khương Đường nằm đưa lưng về phía anh, rõ ràng lúc ngủ vẫn còn ở trong lồng ngực anh, Thẩm Kình bất mãn, từ từ tiến lên, bàn tay thuần thục mò vào trong áo ngủ của cô. Tối hôm qua Khương Đường vui vẻ với anh nhiều lần, giống như chưa được ngủ nhiều, anh lại tới quấy rầy, Khương Đường phát ra một tiếng bất mãn, kéo chăn che kín người.
Chăn cũng bị cô kéo qua, Thẩm Kình nhìn thân thể anh bị lộ ra bên ngoài, nhìn lại thấy cô đang ngủ ngon lành không quan tâm đến anh, anh thở dài, vòng cánh tay ra sau gáy nằm ngang. Ăn no rồi muốn bỏ chạy, đúng thật là….
Thẩm Kình đột nhiên ngồi dậy, nhìn về phía nôi em bé.
Căn phòng tối đen như mực, Thẩm Kình quay đầu lại nhìn Khương Đường một chút, rồi rón rén mở đèn trên đầu giường đi đến chỗ nôi em bé. Ánh đèn mờ mờ, Khương Đường không có động tĩnh gì, Đóa Nhi nằm ngủ trong nôi cũng không có động tĩnh gì, Đóa Nhi nằm ngửa đắp cái chăn màu xanh dương, gương mặt nhẵn mịn sáng bóng, giống như thạch hoa quả.
Nôi em bé cách giường ngủ của Khương Đường năm phân, một tay anh đỡ nôi, một tay đưa vào sờ bàn tay nhỏ bé của con gái, mắt quan sát con gái, hy vọng tiểu nha đầu không thức dậy. Trong lòng không rõ ràng lắm, bàn tay anh không ngừng quấy rối Đóa Nhi, một lát lại nhéo nhéo má Đóa Nhi, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-pho-truong/2539731/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.