Editor: Trà Đá.
“Đã biết là lời ngon tiếng ngọt rồi. Chẳng qua là ta với chàng có duyên phận mấy kiếp rồi, trong người ta đã mang giọt máu của Hứa Tiên………”
Khương Đường đã xem phim <<Thanh Xà>> một lần trên laptop, đôi môi đỏ mọng của Bạch Tố Trinh trong phim đang mấp máy, nước mắt lăn dài xuống, sắc đẹp trong ống kính, tạm thời ngừng lại, Khương Đường xem lại đoạn video của cô trong camera, lần này cô nói lời thoại rất lưu loát, nhưng nghe rất nhạt nhẽo, giống như là đã học thuộc lòng, không phải phát ra từ nội tâm.
Khương Đường thở dài ảo não, để máy chụp hình xuống, nằm dài ra sàn, ngửa mặt hướng lên trần nhà.
Trước đó cô đã nghĩ đóng phim rất dễ, tưởng tượng mình là nhân vật, là có thể hoàn toàn nhập tâm vào được rồi, lý thuyết thì đơn giản lắm, nhưng đến khi thực hành, Khương Đường mới phát hiện lý thuyết và thực tế là hoàn toàn khác nhau. Là chưa tập trung được cảm xúc sao? Hay là do thiếu người để hợp tác? Hay là tìm một đoạn kịch độc thoại để tự tập?
Khương Đường phủi đất đứng dậy, vào phần điện ảnh. Bộ phim này hình như không thích hợp cho một vai, Khương Đường tìm mấy đoạn, không chịu thua thiệt mà nhiệt tình lại dâng lên, cô thiết kế đặt camera, chuẩn bị bắt chước đoạn đối thoại của Thanh Xà Bạch Xà. Mới vừa đứng ngay ngắn ở cửa sổ, thì tiểu nha đầu ở trên giường chợt tỉnh, xoay đầu tìm mẹ.
Khương Đường nhanh trí, chạy lại ôm con gái, rồi đọc thoại.
Đóa Nhi nhìn mẹ mờ mịt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-pho-truong/114995/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.