wattpad: duongquannghiii
Chăn che hơn nửa khuôn mặt Trì Vọng, khiến cảm xúc trong đôi mắt kia càng khó nắm bắt hơn.
Khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, gần đến mức hơi thở giao hòa với nhau.
Trong căn phòng im ắng, loại cảm giác quái dị tăng lên theo từng giây.
Trong lòng Tô Liễm đã diễn《 Bản Giao Hưởng Định Mệnh 》 được vài lần rồi, lần sau càng bi thương hơn lần trước.
Cậu chột dạ, làm kẻ ác tố cáo trước: "Đờ mờ cậu, đột nhiên trợn mắt nhìn tôi làm gì, khiến tôi hết hồn."
Âm thanh của Trì Vọng mang theo chút ủ rũ chưa tỉnh ngủ: "Lúc cậu sờ ngực tôi tôi đã tỉnh rồi, tôi còn tưởng là con cún của tôi."wattpad: duongquannghiii
Bảo sao thử 7749 tư thế đều bị bắt tại hiện trường, thì ra là do luyện nhiều thành quen.
Tô Liễm ngơ một lúc mới phản ứng lại: "Cậu mắng ai là chó hả?"
Trì Vọng vuốt mặt, vui vẻ: "Không phải, cậu đừng có bắt bẻ thế chứ."
Tô Liễm đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của người nọ, cố tỏ vẻ bình tĩnh.
Lấy lại khí thế, chống đệm giường nhấc người lên, có hơi chật vật xoay người, dẫm chân trần xuống đất.
Đầu tiên là nửa đêm bò giường, duỗi tay sờ ngực, sau đó nhào vào trong ngực, chết không thừa nhận, Trì Vọng sẽ nghĩ như thế nào?
Cứu không được, đổi hành tinh khác mà sống đi, bye bye.
Trì Vọng nhận ra cậu đang lúng túng, không muốn làm khó cậu, vờ đùa cợt: "Cậu đang làm xiếc à? Rất nhanh nhẹn."
"......."
Bị người ta phát hiện mình xấu hổ, Tô Liễm rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-phi-tuyen-tinh/1177114/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.