wattpad: duongquannghiii
Trên ngọn cây lờ mờ, ve kêu râm ran.
Âm thanh rè rè của điều hòa, cùng với tiếng phấn viết trên bảng đen xoạt xoạt, khiến lòng người thêm phiền.
"Tô Liễm, lại ngủ, cậu lên giải bài này đi."
Tiếng gọi tên vang lên từ xa, mơ hồ không rõ.wattpad: duongquannghiii
Tô Liễm xoay xoay cánh tay bị đè hơi tê, thong thả ngẩng đầu, nheo mắt chăm chú nhìn về phía trước.
Trên bảng đen rậm rạp chữ, rối loạn khó nhìn hơn cả lịch khám bệnh.
Thầy giáo vẻ mặt 'quen rồi' nhìn chằm chằm tóc mái lòa xòa vì ngủ gục trước trán cậu, giơ tay đẩy mắt kính: "Nếu không biết làm thì ra cuối lớp đứng đi."
Tô Liễm không lên tiếng, chỉ hơi rũ mắt. Đầu ngón tay chạm nhẹ vào vải tay áo, chất liệu vải acrylic màu xanh biển, có hơi thô ráp.
Rất quen thuộc, đồng phục vạn năm không đổi của trường Trung học số 8.
Trong cơn hoảng hốt, như một giấc mộng, đôi mắt trợn tròn, một giây trước còn là bác sĩ Tô mặc áo blouse trắng, một giây sau đã quay trở lại thành học sinh cấp ba.
Ôi đm, không hổ là đại sư, thật sự có thể xuyên trở về này.wattpad: duongquannghiii
Tô Liễm là người cầm dao mổ lên thì theo chủ nghĩa khoa học, đặt dao mổ xuống thì ánh sáng huyền học dẫn lối.
Lúc này quay về thời cấp ba, cậu càng kính sợ với các vị thần hơn.
Chỉ là, cậu mãi không chịu trả lời giáo viên, trong phòng học bắt đầu nhỏ giọng xì xào.
"Đại ca trường năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều, tôi cảm thấy Mắt Kính sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-phi-tuyen-tinh/1177111/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.