Đối phương rõ ràng là thở phào nhẹ nhõm, khóe môi khẽ cong lên như muốn cườisong không biết tại sao lại lập tức mím chặt môi.
"Chúc mừng năm mới!" Anh nói trước.
Cô từ từ tiến gần lại phía anh, cũng chúc lại: "Chúc mừng năm mới!", đặtchồng sách trong lòng xuống bàn, nhìn anh một cái rồi lại cúi đầu xuống, hỏi:"Anh cũng đến mượn sách sao?".
Khương Thượng Nghiêu gật đầu, thò tay vào túi cạnh của khoác vừa tìm thẻ thưviện vừa hỏi: "Nghỉ đông mà không đi đâu chơi à? Nhiều sách thế có đọc hếtkhông?".
"Được ạ, em đọc nhanh lắm, đặc biệt là tiểu thuyết." Liếc mắt nhìn chồng sáchtrước mặt anh, mắt cô ánh lên vẻ kinh ngạc: "Anh chơi cổ phiếu ạ?".
“Ha ha, cũng chỉ đang học thôi mà.”
Nói xong liền im lặng, cô thủ thư ngồi sau bàn đã dừng tay đan áo len từ lâu,hỏi bằng giọng uể oải: "Mượn sách phải không? Thẻ đâu?".
Thấy anh không có động tĩnh gì, Khánh Đệ lấy thẻ của mình đưa ra trước, rồiquay đầu lại nhìn con đường nhỏ giữa hai kệ sách, cô tưởng anh đang đợi DiêuNhạn Lam, bèn hỏi: "Anh vẫn chưa tìm được hết sách ạ? Chị của Cảnh Trình khôngđi cùng anh sao?".
"Nhạn Lam bị cảm ở nhà rồi, kêu buồn chán nên anh mới đến đây tìm sách cho côấy đọc." Khương Thượng Nghiêu có chút bối rối: "Lúc đi mải nghĩ chuyện khác, nênquên không mang thẻ thư viện rồi".
Khánh Đệ ồ lên một tiếng, mắt liếc nhìn cuốn “Phân tích xu hướng kỹ thuật",quyển phía dưới tựa đề là gì cô không nhìn rõ, có lẽ mượn cho Diêu Nhạn Lam.
"Dùng thẻ của em đi, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/40507/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.