Nơi nào có sự cạnh tranh, nơi ấy tồn tại lời đồn thổi. 
Cảnh nữ sinh của học viện ra vào có xe đưa xe đón nhìn mãi cũng thành quen.Trong số những người được đưa đón đó có một sinh viên khoa Văn, quan trọng nhấtlà cô gái ấy nhan sắc chẳng có gì để tự hào. Đây chẳng phải là điều đáng chú ýsao. 
Ai mà không biết đến chuyện trâu già cỏ non của bọn họ chứ? Bộ dạng õng ẹo,giọng nói lả lướt, mói trúng tuyển, diện mạo không phải thứ đáng bàn, chỉ có mộtưu điểm là rất chăm chỉ... đúng là nô lệ của công việc! 
Ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tỵ lẫn căm hận đã hoàn toàn phớt lờ tin đồn về hainhân vật chính, một là vị đại thúc não không ngô nghê, hai là người khí chấtxuất chúng tuyệt đối bên cạnh. 
Đối với một bộ phận mà nói, họ chỉ tin vào những gì mình muốn tin, dù cóngười nói nam nữ chính kia đã lấy đăng ký kết hôn rồi, thì đã làm sao? Nhất địnhlà cuộc sống của nữ chính tốt, nam chính bị mê hoặc, nếu không tại sao đầy hoathơm cỏ lạ, mà anh ta đến liếc mắt một cái cũng không thèm? 
Nghe xong những lời đồn thổi ấy, Chu Quân phẫn nộ vô cùng. Trọng điểm anh taquan tâm không phải là việc người ta đồn đại về quá trình mình và Khánh Đệ sốngchung, sau đó bị cô vứt bỏ vì được ông chủ mỏ than bao nuôi, rồi cuối cùng thăngchức thành vợ. Mà điều khiến anh ta tức giận là sự vô tri của đám người kia!Khuôn mặt bình thường của Hân Địch cùng với sự 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410891/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.