Bên này Ái Đệ bất mãn kêu lên: "Cái gì mà emchăm nó tới chết khô? Rõ ràng đang tươi tốt thế kia, chỉ có chị vừa về là ngàynào cũng phải tưới tới mười lần mới chịu thôi, hễ mở mắt là phải chạy ra ngắmbảo bối của chị".
Khánh Đệ bối rối, trừng mắt lườm em gái một cái,sau đó liếc mắt về phía Khương Thượng Nghiêu. Người đó bị cửa sau của xe che mấtnửa người, cũng không biết là có nghe thấy hay không.
Đang nghĩ cách đuổi em gái lên nhà, thì Hắc Tửđã sán lại hỏi: "Em gái em? Tên là gì thế?".
"Cột đen sì kia, muốn hỏi tên thì hỏi thẳng chịđây, định tán tỉnh chị phải không?" Ái Đệ đặt đồ vào hàng ghế phía sau nghe thấycâu hỏi của Hắc Tử, phủi tay ưỡn thẳng ngực, bộ dạng như chuẩn bị đánhnhau.
Hắc Tử sững lại lùi về phía sau một bước, đúnglúc ấy nhìn thấy bộ dạng Khương Thượng Nghiêu bám vào đuôi xe cố nhịn cười, mặtanh ta bất giác nóng bừng lên.
Nào ngờ Ái Đệ nói xong câu đó, sa sầm sắc mặt:"Chị đây tâm trạng đang không tốt, muốn tán tỉnh cũng không có cửađâu".
Hắc Tử hít thở khó khăn, một lúc lâu sau mới thởhắt ra, nói một câu: "Nhóc con".
Khánh Đệ vừa cảm thấy buồn cười lại vừa cảm thấycó lỗi, lúng túng quay sang giải thích với Hắc Tử: "Em gái em, em gái em vừa cãinhau với bạn trai của nó, bình thường nó không thế", nói rồi ra sức nháy mắt vớiÁi Đệ.
Ải Đệ chẳng bận tâm nhiều như thế, cúi đầu ỉuxìu: "Lại chỉ còn một mình em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-noi-dau/2410789/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.