Sau ngày khai giảng 3 chị em đi về nhà, sinh hoạt vẫn bình thường.
Chỉ trong một chớp mắt đã đến ngày thứ 2, ngày hôm nay là ngày đầu tiên Tiểu Hy đi học.
Cô chuẩn bị đồ đạc từ rất sớm, cũng gọi 2 anh chị còn đang mơ mơ màng màng trên giường dậy.
Rất nhanh cô và 2 anh chị đã đi ra khỏi nhà và đi đến trường.
Giờ vào học là 7h15, hiện tại chỉ mới là 6h40 tuy nhiên trên đường đã có vô số học sinh cùng bước trên con đường, khoác trên người một chiếc áo học sinh của trường Minh Vân.
Tiểu Hy cảm thấy thật sự ở đây rất thoải mái, không như ở nơi ấy, đi học trên chiếc xe, nhìn nhau bằng ánh mắt kỳ quái, lời nói đăm chiêu.
Thật sự thoải mái hơn nhiều.
Tiểu Hy đi đến cổng trường cùng với Trần Khiết và Trần Dạ, mái tóc màu trắng nhẹ nhẹ tung bay theo gió.
Khiến cho đa phần học sinh nam và thiểu số học sinh nữ nhìn chằm chằm cô.
Họ thầm nghĩ rằng, nếu như không có cái mắt kính kia, cô chắc chắn sẽ làm hoa khôi củ trường.
Khi đến cổng trường thì Trần Khiết đã tách ra, cô ôm Tiểu Hy, lấy bờ má cạ cạ vào má của Tiểu Hy, một lúc lâu sau cô mới miễn cưỡng bỏ ra rồi sau đó đi vào lớp chuyên của mình.
Trần Dạ đứng phía sau Tiểu Hy, khuông mặt vẫn lạnh lẽo như bình thường, cớ ai biết được bây giờ trong thâm tâm hắn, đấy rẫy 2 chữ sảng khoải vì đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-no-muon/3573521/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.