…
“Haha, hôm nay có hàng ngon đại ca ơi!.”
…
“Đại ca cứ yên tâm, hàng này ngon cực gì!”
“Bọn em bây giờ mang đến cho đại ca đây! Đại ca đợi tí đi, bọn em gần đến thành phố B rồi, chỉ cần đi qua trạm thu phí nãy nữa thôi đại ca!”
…
Cô bé… vẫn đang mơ màng những gì đang xảy ra.
Hình như… mình bị mẹ đánh… cũng không phải lần đầu đâu mà ngọc hy… mà đây là đâu… chuyện gì đang xảy ra vậy.
Cô bé tỉnh dậy cùng với vết thương trên đầu, những giọt máu đỏ tươi vẫn chảy xuống liên tục, nhưng có vẻ nó đã ít đi.
Cô bé vừa tỉnh dậy cũng là lúc mà cô bé nghe được lời nói của bọn người kia.
Hình như.. họ là người mà mẹ mình đã đưa… Thật là cuộc đời trớ trêu nhỉ ngọc hy?
Cô bé đang nằm trên chiếc xe tải, trước mặt mình là một chiếc kình, có vẻ nó là một cái kính chống đạn, vì nhìn nó rất chắc chắn.
Cô bé cũng hiểu mình đang ở trong tình trạng gì, cũng biết lời nói mà họ nói là gì vì cô đã nghe quá nhiều rồi.
Nghe từ ông… nghe từ bạn… nghe từ người mình thương…
Mà… cô bé cũng biết rằng, một đứa bé 12 tuổi như mình, làm gì biết thương là gì? Họ cũng có biết đâu?
Cô bé vẫn cứ nằm yên trên chiếc xe tải, kèm theo sự rung lắc trên đường đi, những tiếng còi của chiếc xe.
Cô bé cũng nghe rằng mình gần đến trạm thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-no-muon/3573512/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.