Nó vừa nghe thì thấy lòng bất an, "bạn gái của Khôi" chẳng phải là My hay sao? Nghe giọng nói ngấp gáp và lo lắng của Khôi thì nó thấy lòng như lửa đốt, rất khó chịu. Sau đó Tuyết đột nhiên khóc lên và nói:
- Phải tới bệnh viện ngay thôi. My à!!!! Mày không được có chuyện gì.
Nhíu mày, một cái nhíu mày sâu, thật là đã xảy ra chuyện gì. Lòng lo muốn chết. Nó muốn đứng dậy đi lại chỗ cả đám để hiểu rõ chân tướng nhưng lý trí còn sót lại không cho phép nó làm đều đó, nó mà ra ngoài đó hỏi là lộ thân phận mất. Tuyết kéo Triết đi, Khôi và hắn cũng chạy ra xe để đi đến bệnh viện.
Thiên Thiên cũng muốn đi nên cô chạy ra níu áo hắn và nói:
- Em cũng muốn....
Hắn gật đầu rồi âm thầm theo dõi nó nhưng nó không biểu cảm gì, bác quản gia nói:
- Cô chủ .... à không.... Dao à! Cháu không đi sao?
Cả đám cố ý lắng tay nghe, nó vẫn không biểu cảm, giọng nhàn nhạt nói:
- Liên quan gì đến cháu? Sống chết mặc bây.
Nghe câu đó Tuyết kích động hít hơi khí lạnh, lấy hết dũng khí, cố nến giọng, nói trong nghẹn ngào:
- Mày.... quá đáng.... nó mà bị sao.... tao không coi mày là bạn nữa. ... sức chịu đựng của tao có hạng.... mày thật độc ác....
Gục người vào vai Triết, Tuyết khóc nức nở, nó quay mặt hướng khác, nó không muốn nói vậy nhưng tình thế ép buộc, hãy hiểu lời nó nói dối là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-nhiem-mau-co-nang-hotboy-lanh-lung-phan-3/2386203/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.