Chương trước
Chương sau
Khi cúp máy xong, Nguyễn Tinh Vãn thở phào nhẹ nhõm và quay trở lại phòng khách.

 

Bùi Sam Sam hỏi: "Thế nào, tên đàn ông khốn đó nói gì?"

 

Nguyễn Tinh Vãn ngồi trên sofa, mệt mỏi đáp:

 

 "Anh ấy bảo mình cuối tuần này đi cùng đến một nơi."

 

"Nhưng cuối tuần cậu không phải........................."

 

"Vì vậy mình từ chối anh ấy rồi."

 

Bùi Sam Sam suy nghĩ một lúc rồi nghiêng người sát lại gần nói:

 

"Tinh Tinh, cậu có cảm thấy gần đây Chu Từ Thâm rất lạ không?"

 

Nguyễn Tinh Vãn cười lạnh:

 

"Anh ấy không chỉ lạ, mà còn làm đủ mọi cách để hành hạ mình."

 

"Cậu nghĩ anh ấy thực sự hành hạ cậu sao?"

 

Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy rất mệt mỏi, giọng nói cũng không còn sức lực: "Nếu không thì còn gì nữa."

 

Bùi Sam Sam tổng kết:

 

"Cậu không nghĩ rằng hành động gần đây của anh ấy giống như một học sinh tiểu học không biết cách thể hiện tình cảm, luôn cố gắng thu hút sự chú ý của cô gái mình thích bằng những cách vụng về sao?"



 

Nguyễn Tinh Vãn: "…………"

 

Cô im lặng một lúc lâu, rồi đưa tay sờ trán Bùi Sam Sam, tay còn lại sờ trán mình, nhíu mày:

 

 "Rõ ràng là cậu hông sốt mà nhỉ."

 

"Ôi." Bùi Sam Sam gạt tay cô ra

 

"Mình nghiêm túc đấy, và tên đàn ông đó không phải đã thừa nhận trước đây là thích cậu sao? Mình nghĩ khả năng đó rất cao."

 

Nguyễn Tinh Vãn lại ngồi trên sofa, thản nhiên nói:

 

"Đối với loại người như anh ấy, thích chỉ là một từ miêu tả mà thôi, có hay không cũng không quan trọng, không có ý nghĩa thực sự."

 

Bùi Sam Sam thở dài, cũng đồng ý với lý do này.

 

Một lúc sau, Bùi Sam Sam mang rác trong nhà đi vứt.

 

Năm phút sau, cô chạy về với vẻ mặt đầy phấn khích: "Tinh Tinh, Tinh Tinh!”

 

Nguyễn Tinh Vãn hỏi: "Chuyện gì vậy?"

 

"Cậu còn nhớ chàng trai lạ đẹp trai mà chúng ta đã gặp trong thang máy trước đây không, mình vừa nhìn thấy anh ấy lần nữa đó, cậu đoán xem, anh ấy chính là hàng xóm mới chuyển đến bên cạnh chúng ta!"

 

"Anh ấy đã chuyển đến mấy ngày rồi, đã đến lúc chúng ta nên sang chào hỏi."

 



 Bùi Sam Sam nói, rồi bắt đầu chạy vào phòng tắm

 

 "Không được không được, mình phải đi gội đầu trước, trang điểm chút đã, không thể để mình trông xấu xí trước người ta được."

 

Nguyễn Tinh Vãn thấy vậy mỉm cười: "Trong tủ lạnh có bánh ngọt mình mua về hồi chiều, cậu mang sang cho anh ấy đi."

"Yêu cậu nhiều lắm!"

 

Nguyễn Tinh Vãn sau cuộc điện thoại với Chu Từ Thâm không còn tâm trí để tiếp tục vẽ bản thảo nữa, nên thay bộ quần áo, chuẩn bị xuống lầu chạy bộ.

 

Khi cô ra cửa, cô nói với Bùi Sam Sam: "Sam Sam, mình ra ngoài một lát, cậu có muốn mua gì không?"

 

"Mua ít đồ ăn khuya về nhé, tối nay mình ăn chưa no."

 

"Được."

 

Sau khi nghe tiếng đóng cửa, Bùi Sam Sam nhìn đồng hồ, thấy đã 9 giờ rưỡi, liền nhanh chóng gội đầu.

 

Nếu không qua đó muộn quá, sẽ làm phiền người ta nghỉ ngơi.

 

Sấy tóc xong, cô nhanh chóng trang điểm một cách tỉ mỉ, chọn chiếc váy đẹp nhất của mình, rồi lấy chiếc bánh ngọt trong tủ lạnh, gõ cửa phòng bên cạnh.

 

Gần hai phút sau, cửa mới mở ra.

 

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.