Chương trước
Chương sau
 

“Cái này... Tôi sẽ đi điều tra ngay.”

 

“Không cần.” Chu Từ Thâm nói, “Đi thẳng đến studio.”

 

Lâm Nam: “……”

 

Anh ho một tiếng: “Chu Tổng, bây giờ studio chắc đã đóng cửa rồi.”

 

Chu Từ Thâm nhíu mày: “Vậy thì đi đến nhà cô ấy.”

 

“Nếu chúng ta cứ đến đó như vậy, phu nhân chắc chắn sẽ tức giận…”

 

Khuôn mặt của Chu Từ Thâm vô cùng khó coi:

 

“Vậy làm thế nào đây.”

 

Lâm Nam suy nghĩ một chút, rồi nảy ra một ý:

 

“Chúng ta có thể mượn cớ hỏi xem trang sức đặt phu nhân  làm đã xong chưa.”

 

“Hỏi gấp quá cô ấy sẽ càng tức giận.”

 

Vậy xem ra cái cớ này không ổn rồi.

 

Lâm Nam suy nghĩ một lúc rồi nói:

 

“Chu Tổng, ngài nhất định phải gặp phu nhân ngay bây giờ sao?”

 



Chu Từ Thâm nâng mí mắt lên, nhìn anh ta với vẻ mặt không cảm xúc.

 

Lâm Nam đành lùi một bước để tiến hai bước:

 

 “Ý tôi là, bây giờ muộn rồi, phu nhân có thể đã nghỉ ngơi, chi bằng ngày mai chúng ta tìm một lý do hợp lý hơn…”

 

Chu Từ Thâm không nói gì.

 

Khi Lâm Nam nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, thì nghe thấy anh nói:

 

“Đưa điện thoại của cậu cho tôi.”

 

Bên kia.

 

Nguyễn Tinh Vãn vừa vẽ xong bản thiết kế, liền thấy màn hình điện thoại trên bàn nhấp nháy.

 

Trên đó hiển thị một số điện thoại lạ.

 

Nguyễn Tinh Vãn xoay cổ một chút, đứng dậy đi ra ban công nghe điện thoại, tiện thể hít thở không khí: “Alo, ai vậy?”

 

“Là tôi đây.”

 

“……”

 

Cô kìm nén ý muốn cúp máy ngay lập tức, bắt đầu giả vờ ngơ ngác:

 

 “Chắc anh gọi nhầm số rồi, tôi không quen…”

 

“Nguyễn Tinh Vãn, cô dám cúp thử xem?”

 



Nguyễn Tinh Vãn nghiến răng sau:

 

 “Thì ra là Chu Tổng à, tôi nhớ không nhầm đây không phải số của anh nhỉ.”

 

Chu Từ Thâm nói: “Em đã chặn số của tôi rồi, không đổi số thì em có nghe máy không.”

 

“Ồ.”

 

Cô sẽ chặn luôn số này ngay khi có cơ hội.

 

Nguyễn Tinh Vãn ngừng lại một lúc, thấy gã đàn ông đáng ghét đó không nói gì, mới tiếp tục hỏi: “Chu Tổng có việc gì không?”

 

Đầu dây bên kia, Chu Từ Thâm không hài lòng nói:

 

“Không có việc gì thì không được gọi cho em à?”

 

Nguyễn Tinh Vãn “...?”

 

Câu hỏi này thực sự làm cô khó xử.

 

Gã đàn ông đáng ghét này lấy đâu ra dũng khí mà cứ chỉ trỏ ra lệnh cho cô suốt ngày, lại còn nghĩ rằng, hắn nói gì cô cũng phải làm theo.

 

Nguyễn Tinh Vãn hít một hơi thật sâu, kiềm chế cảm xúc:

 

 “Tôi rất bận, nếu Chu Tổng không có việc gì thì tôi xin phép…”

 

Chu Từ Thâm nói: “Hôm nay Chu An An có đến tìm em không?”

 

“Đúng vậy, hơn nữa, tôi còn tát cô ta một cái, Chu Tổng định thay cô ta lấy lại công bằng à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.