Chương trước
Chương sau
"Vậy thì làm phiền rồi."

 

Nguyễn Tinh Vãn cười: "Không cần khách sáo đâu."

 

Khi Chu Từ Thâm đến, liền nhìn thấy Nguyễn Tinh Vãn đang trò chuyện vui vẻ với một người đàn ông, ánh mắt và nụ cười tràn đầy niềm vui.

 

Anh dừng bước, khuôn mặt đẹp trai tràn đầy vẻ lạnh lùng, cả người toát ra vẻ lạnh lẽo.

 

Lâm Nam thấy vậy, lặng lẽ lùi lại hai bước.

 

Chu Từ Thâm mím môi, nhấc chân dài bước tới, lạnh lùng nói: "Nguyễn Tinh Vãn."

 

Nghe thấy giọng nói này, Nguyễn Tinh Vãn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nhanh chóng nói với Trình Vị: "Sau này có thời gian rảnh thì liên lạc nhé, tôi có chút việc, phải đi trước đây."

 

Chưa kịp để Trình Vị phản ứng, Nguyễn Tinh Vãn đã nhanh chóng quay người bỏ chạy.

 

Trình Vị hơi cau mày, quay đầu nhìn người đàn ông đang hùng hổ bước tới, giơ tay chặn lại: "Chu tổng đến đây làm gì?"

 

Chu Từ Thâm dừng bước, liếc nhìn anh ta một cái.

 

Lâm Nam nhỏ giọng nói: "Khoa học kỹ thuật Tinh Động, Trình tổng."

 

Chu Từ Thâm nói: "Không có ấn tượng."



 

Trình Vị đã nghe danh Chu Từ Thâm là người không coi ai ra gì, anh ta cũng không để tâm, chỉ nói: "Tôi và Chu tổng trước đó từng gặp nhau ở một buổi tiệc kinh doanh, chỉ mới gặp mặt một lần, Chu tổng không nhớ cũng là bình thường."

 

Chu Từ Thâm không có ý định tiếp tục nói chuyện với anh ta, vừa muốn bước lên trước, Trình Vị lại chặn lại lần nữa.

 

Vẻ mặt Chu Từ Thâm lộ ra vẻ lạnh lẽo khốc liệt, ngước mắt nhìn anh ta: "Cút ngay."

 

Trình Vị quay đầu nhìn một cái, rồi mới thu hồi tầm mắt chậm rãi nói: "Vừa rồi Chu tổng gọi tên Tinh Vãn, hai người quen nhau sao?"

 

"Không liên quan đến anh."

 

"Nhưng hình như Tinh Vãn không muốn gặp Chu tổng, nếu vậy, Chu tổng cần gì phải ép buộc?"

 

Chu Từ Thâm cười lạnh: "Cô ấy đích thân nói không muốn gặp tôi?"

 

Trình Vị: "......"

 

Điều này thì không.

 

Nhưng ý tứ chưa đủ rõ ràng sao.

 

Dù vậy, Trình Vị cũng không có ý định nhượng bộ.



 

Khi hai người đang giằng co, Chu Từ Thâm thấy bóng dáng một người, không lạnh không nhạt nói: "Bùi Sam Sam."

 

Bóng dáng đó cứng đờ, chạy nhanh hơn.

 

Chu Từ Thâm giọng lạnh hơn: "Triệu Kỳ." (cái tên này ở đoạn 2 đứa đang nói xấu Chu tổng thì bị bắt được, xong BSS bốc phét mình tên Triệu Kỳ)

 

Bùi Sam Sam: "......"

 

Cô cảm thấy cái tên này sẽ theo cô đến cuối cuộc đời.

 

Bùi Sam Sam không dám chạy nữa, sợ tên đàn ông chó má Chu Từ Thâm kia tìm cô trả thù, cười gượng hai tiếng, không tình nguyện quay người lại: "Haha, chào Chu tổng, vừa rồi tôi còn tưởng ai gọi tôi cơ, không ngờ lại là Chu tổng đẹp trai, hào quang của Chu tổng thực sự quá chói chang, suýt nữa là tôi không thấy ngài rồi."

 

Lâm Nam nghĩ thầm, cô này còn chân chó mạnh hơn cả anh ta.

 

Trình Vị bình tĩnh lại, hỏi: "Sam Sam, cậu quen Chu tổng à?"

 

Bùi Sam Sam định trả lời, nhưng nhớ ra cô định gán ghép Nguyễn Tinh Vãn và Trình Vị, nên không thể nói Chu Từ Thâm là chồng cũ của Tinh Vãn trước mặt Trình Vị được, cô lắp bắp không nói nên lời.

 

Lúc này, Lâm Nam xem xét tình hình tiến lên: "Cô Bùi, trước đó tôi đã liên lạc với cô."

 

Bùi Sam Sam ngẩn người: "Trước đó?"

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.