Bùi Sam Sam đi vòng sang bên cửa sổ, ngồi xuống cạnh giường bệnh của Nguyễn Tinh Vãn, nhìn gương mặt tái nhợt của cô, những lời an ủi đã chuẩn bị sẵn không thốt ra được chữ nào, mắt bắt đầu đỏ hoe.
Nguyễn Tinh Vãn mỉm cười lại với cô:
"Cậu khóc gì chứ, mình không sao đâu, vài ngày nữa là xuất viện được rồi."
Bùi Sam Sam khịt mũi, lau đi nước mắt:
"Mình biết rồi, cậu nghỉ ngơi đi, mình sẽ ở đây với cậu."
Nguyễn Tinh Vãn ừ một tiếng, rồi hỏi:
"Làm sao cậu biết mình ở đây?"
"Không liên lạc được với cậu, mình không biết làm sao, nên đi tìm Quý Hoài Kiến, anh ấy đưa mình đến đây..."
Nguyễn Tinh Vãn ngừng lại một lúc: "Tiểu Thầm có biết không?"
"Cậu yên tâm, mình không nói gì với em ấy."
"Sam Sam, cậu thay mình cảm ơn Quý Hoài Kiến nhé, mình muốn ngủ một chút."
"Được."
Quý Hoài Kiến đứng ở cửa cũng nghe thấy lời của Nguyễn Tinh Vãn.
Anh gật đầu với Bùi Sam Sam, sau đó đóng cửa lại.
Bên ngoài, Chu Từ Thâm vẫn ngồi đó, dường như không có ý định rời đi.
Quý Hoài Kiến nhìn anh một cái, hạ giọng:
"Anh cũng đã sắp kết hôn, tôi hy vọng anh đừng làm phiền cô ấy nữa."
Nói xong, anh lại tự giễu cười: "Tôi cũng vậy."
Đó cũng là lý do hôm nay anh chỉ đứng ở cửa.
Anh biết giữa họ mãi mãi không thể có gì nữa, không thể bước thêm bước nào, cũng không dám có bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3679040/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.