“Tôi ở đây có làm phiền em không?”
Nguyễn Tinh Vãn bĩu môi, không nói gì.
Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút.
Một lát sau, Chu Từ Thâm đột nhiên mở miệng:
“Không phải là em không ngửi được mùi dầu mỡ sao.”
“À..........................”
Nguyễn Tinh Vãn xoay người lại.
“ Với mức độ này thì vẫn ổn, hơn nữa cũng tùy tình huống, chỉ cần tên nhóc này không làm loạn thì tôi sẽ không sao.”
Đương nhiên, quan trọng nhất là không chỉ cô đói mà tên nhóc trong bụng cô cũng đói.
Ánh mắt của Chu Từ Thâm liếc nhìn bụng cô một cái, không nói gì thêm.
Nguyễn Tinh Vãn sờ sờ mũi, tiếp tục canh lửa.
Cô biết Chu Từ Thâm không thích đứa bé trong bụng cô, anh thả lỏng cô đến giờ phút này đã là chút lương tâm còn sót lại của anh rồi, cô không thể mong đợi gì hơn. Không bao lâu sau, hai mươi phút đã trôi qua.
Nguyễn Tinh Vãn mở nắp nồi, hương thơm lập tức lan tỏa khắp căn bếp.
Cô rắc vừng và hành lá lên, rồi dùng đũa gắp cánh gà ra đĩa.
Nguyễn Tinh Vãn còn đi lấy món trứng hấp ra, rưới dầu mè và rắc hành lá lên, đặt trước mặt Chu Từ Thâm:
“Xong rồi, ăn đi.”
Chu Từ Thâm quét mắt nhìn món ăn trước mặt mình, rồi nhìn vào đĩa của cô:
“Nguyễn Tinh Vãn, em cố ý phải không?”
Nguyễn Tinh Vãn vừa gắp một miếng cánh gà, chưa kịp cắn thì nghe thấy giọng nói của anh, theo ánh mắt anh, cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3612593/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.