Có người không nhịn được nhỏ giọng thì thầm:
“Mới vậy mà đã có thai rồi sao? Nhìn không ra tiểu Hàn hành động nhanh ghê..........”
Nguyễn Tinh Vãn lại nói:
“ Tôi lấy trà thay rượu kính mọi người.”
Thấy vậy, những người khác cũng không tiện nói thêm gì, không khí trong phòng trở nên yên lặng hiếm thấy.
Đúng lúc này, một giọng nam lạnh lùng vang lên:
“Tôi nghe nói bố mẹ tổ trưởng Hàn đều là giáo viên?”
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn suýt chút nữa phun cả ngụm trà vừa uống ra.
Hàn Vũ không hiểu sao mình lại được nhà đầu tư này để ý đến, liền liên tục gật đầu:
“ Đúng, đúng vậy, nhưng bố mẹ tôi đều ở quê, họ đã dạy học cả nửa đời người rồi.”
Chu Từ Thâm thản nhiên nói:
“ Giáo viên rất là tốt, chắc chắn đều đào tạo ra những nhân tài như tổ trưởng Hàn, dám hi sinh vì người khác, rộng lượng, khẳng khái, không vụ lợi, trụ cột quốc gia.”
Hàn Vũ quá căng thẳng, hoàn toàn không nhận ra lời của anh có ý gì, chỉ biết là anh đang khen mình, liền ngượng ngùng nói:
“ không dám, không dám, Chu tổng quá khen rồi.”
Chu Từ Thâm khẽ nhếch môi cười, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào ly rượu trước mặt:
“Không cần khiêm tốn đâu, cậu xứng đáng nhận được lời khen đó, cô Nguyễn, cô thấy sao? “
Nguyễn Tinh Vãn:
“..........................”
Biết ngay tên đàn ông khốn nạn này sẽ ở đây chờ cô mà.
Nguyễn Tinh Vãn bình tĩnh nói:
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3612540/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.