“Tôi đồng ý với em.”
Nguyễn Tinh Vãn cảm thấy tảng đá trong lòng cuối cùng cũng gỡ xuống, cô chậm rãi cụp mắt xuống:
“Vậy, khi nào Chu tổng muốn.............”
Chu Từ Thâm lạnh nhạt nói:
“Ngày mai.”
Nguyễn Tinh Vãn có lẽ không ngờ chuyện này lại xảy ra sớm như vậy. Cổ họng cô nghẹn ngào, nhất thời không nói nên lời.
Chu Từ Thâm lạnh lùng nhìn cô:
“Sao vậy, cô muốn nuốt lời à?”
“Không.”
Nguyễn Tinh Vãn nhẹ nhàng lắc đầu.
“Cảm ơn Chu tổng đã cho tôi một đêm để chuẩn bị.”
“Tôi không có thời gian mà thôi.”
Nguyễn Tinh Vãn đứng dậy:
“Vậy tôi đi trước, không quấy rầy Chu tổng nữa.”
Nguyễn Tinh Vãn đi được mấy bước, phía sau vang lên giọng nói của Chu Từ Thâm:
“Còn có chuyện gì muốn nói nữa không?”
Cô dừng lại, khẽ mỉm cười:
“Tôi còn có rất nhiều điều muốn nói, nhưng Chu tổng có lẽ sẽ không muốn nghe.”
Chu Từ Thâm gõ ngón tay mảnh khảnh lên ghế sô pha, chậm rãi nói:
“Tôi cho em cơ hội này.”
“Nếu như Chu tổng đã muốn nghe như vậy, tôi liền trực tiếp nói cho anh nghe.”
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Sự thật thì lời muốn nói tuy có rất nhiều, nhưng nói tới nói lui cũng chỉ có một ý mà thôi, đó là tôi chân thành muốn chúc phúc cho anh, chúc anh kiếp này đoạn tử tuyệt tôn.”
Chu Từ Thâm:
“.....................................”
Nguyễn Tinh Vãn nói xong, không thèm quay đầu lại liền lập tức rời đi.
Tất nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3612517/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.