Chu Từ Thâm lạnh lùng nhếch môi: 
“Dùng suy nghĩ ngây thơ trong sáng của em đoán thử xem.” 
“................................” 
Đoán cái đầu mẹ anh ấy!!! 
Ánh mắt của Chu Từ Thâm mơ hồ liếc nhìn tiền sảnh: “Yến tiệc sắp bắt đầu.” 
Nói xong anh nhấc chân đi về phía tầng hai. 
Nguyễn Tinh Vãn bị lời nói không đầu không đuôi của anh làm cho tâm tư rối loạn: 
“Chu tổng..............” 
Chu Từ Thâm không hề quay đầu, chỉ để lại cho cô một bóng lưng lạnh lùng. 
Nguyễn Tinh Vãn nghiến răng, nắm c.h.ặ.t t.a.y và đi theo sau. 
Đến tầng hai, Chu Từ Thâm đẩy cửa phòng ngủ ra, đi thẳng vào phòng thay đồ. 
Nguyễn Tinh Vãn không chút nghĩ ngợi đi theo sau anh: 
“Chu tổng, em trai tôi làm sao rồi, xin anh nói rõ hơn một chút.” 
Chu Từ Thâm dùng ngón tay dài chọn cà vạt, giọng nói nhạt nhẽo: 
“Đây là khu vực riêng tư, mời quý cô rời khỏi đây, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát.” 
“..............................” 
Người đàn ông này chắc chắn có bệnh. 
“Chu tổng, phiền anh có thể nói cho tôi biết rằng em trai tôi đã xảy ra chuyện gì được không. Tôi đảm bảo sẽ rời đi ngay lập tức và không ở lại thêm một giây nào nữa.” 
“Em trai của em? chẳng qua cũng chỉ là giống như em mà thôi, vì tiền mà có thể đưa ra lựa chọn ngu ngốc nhất.” 
Nguyễn Tinh Vãn nghĩ đến tấm thẻ mà Nguyễn Thầm đưa cho cô, trong lòng cô lập tức dâng lên một cảm giác bất an, cô không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3612505/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.