Chương trước
Chương sau
“Em đang nói chuyện với Tinh Tinh.”

Nói xong, Bùi Sam Sam nói với Nguyễn Tinh Vãn:

“Được rồi, được rồi, mình không nói chuyện với cậu nữa, lát nữa mình sẽ chia sẻ với cậu về quá trình anh ấy cầu hôn mình nhé!”

Nói xong, cô nhanh chóng cúp điện thoại.

Nguyễn Tinh Vãn nhìn màn hình điện thoại mờ đi, trong nháy mắt cảm thấy bất lực.

Bây giờ cô không sợ Lý Ngang sẽ cầu hôn Sam Sam, theo như tính cách của Lý Ngang, trước đó Bùi Sam Sam đã ra ám hiệu ngầm rõ ràng như vậy, còn giả vờ như không hiểu để trì hoãn, tỏ rõ rằng anh ta một bên muốn tiếp tục ở cạnh Sam Sam, một bên muốn ở cạnh nhân tình.

Vì vậy, để tránh phải chịu trách nhiệm, anh ta nhất định sẽ không cầu hôn.

Chỉ là bây giờ cô vẫn chưa biết phải nói thế nào với Sam Sam về việc Lý Ngang ngoại tình.

Đúng như dự đoán, nửa tiếng đồng hồ sau, tin nhắn thất vọng của Bùi Sam Sam được gửi tới:

[Mình đoán sai rồi, anh ấy không hề cầu hôn mình, chỉ là tặng mình một chiếc túi thôi.]

Nguyễn Tinh Vãn nghĩ đến hai chiếc túi mà Lý Ngang mua ở cửa hàng ngày hôm nay, đột nhiên nổi giận.

Cô giận đùng đùng gõ vài chữ rồi lại xóa đi.

Cứ gõ gõ xóa xóa như vậy, cũng không biết đã xóa bao nhiêu lần rồi.

Chẳng bao lâu sau, một tin nhắn khác từ Bùi Sam Sam được gửi đến:

[Xem ra mình không thể vộ vàng được, hazza, loại chuyện này cứ để nó thuận theo tự nhiên đi, Lý Ngang nói nghỉ lễ tháng sau sẽ đưa mình cùng về nhà, mình cảm giác là sẽ nói chuyện hôn sự. À đúng rồi, gần đây mình có thấy một số váy cưới mà mình vô cùng thích, mình gửi cho cậu xem nhé. “



Ngay sau đó, vài bức ảnh váy cưới đã được gửi tới.

[Tinh Tinh, cậu thấy cái nào đẹp hơn? ]

Nguyễn Tinh Vãn xóa đi những dòng chữ vốn đã gõ ban đầu đi:

[Mình thấy đều rất đẹp ]

Bùi Sam Sam:

[ Đến khi đó cậu nhớ tới làm phù dâu cho mình nhé, cậu chắc chắn sẽ là phù dâu xinh đẹp nhất trên thế giới ]

Nguyễn Tinh Vãn cười:

[ Cậu ngốc à, người đã từng kết hôn không thể làm phù dâu được ]

Chưa kể, cuộc hôn nhân của cô còn không hề hạnh phúc.

Bùi Sam Sam:

[ Cậu như vậy mà được gọi là kết hôn à? Rõ ràng là Chu Từ Thâm tên đàn ông khốn nạn đó ở trong phúc mà không biết hưởng phúc. ]

Bùi Sam Sam:

[Ôi, Lý Ngang gọi mình rồi, tạm thời dừng cuộc trò chuyện ở đây nhé, cậu làm việc của cậu đi. ]

Nguyễn Tinh Vãn đặt điện thoại xuống nằm bò ra bàn.



Đây là loại chuyện gì vậy chứ.

Tại sao trên thế giới lại có nhiều tên đàn ông khốn nạn đến như vậy?

Vài phút sau, điện thoại của Nguyễn Tinh Vãn lại vang lên.

Cô nằm đó lười cử động, nên thuận tay sờ vào điện thoại nhìn xem, là Hứa Loan đang phàn nàn với cô về Chu Từ Thâm.

Hứa Loan vừa đặt vé máy bay đi nước ngoài để mua sắm. Nhưng cô chưa kịp tỉnh lại trong sự phấn khích, thì Chu Từ Thâm đã bảo cô nhận một bộ phim.

Vây hãm đôi cánh vô hình của cô.

Nguyễn Tinh Vãn nói chuyện với Hứa Loan một lúc, mới đắn đo hỏi:

[ Tôi có một người bạn................. Bạn trai của bạn cô ấy ngoại tình, hỏi tôi nên làm thế nào để nói cho cô ấy biết, cô có ý tưởng gì hay không. ]

Hứa Loan nhanh chóng trả lời:

[ Bảo bạn của cô đãi bạn của cô ấy một bữa ăn toàn màu xanh, hoặc liên tục gửi biểu tượng màu xanh cho cô ấy]

[ Bạn của bạn tôi và bạn trai của cô ấy đã yêu nhau rất nhiều năm rồi, tình cảm rất sâu đậm, nếu như cô ấy mà biết, chắc chắn sẽ rất đau lòng. ]

Rất nhanh đề tài trò chuyện của bọn họ đã chuyển từ mắng Chu Từ Thâm sang mắng những tên đàn ông khốn nạn.

Cũng trong thời gian này, Nguyễn Tinh Vãn mới biết vụ bê bối lan truyền trong quá khứ của Hứa Loan là gì.

Đó lại là câu chuyện về một gã đàn ông khốn nạn khác.

Khi đó, có một tên đại gia đang theo đuổi Hứa Loan. Ban đầu, Hứa Loan vốn là phớt lờ anh ta, nhưng cô không thể cưỡng lại sự hỏi han, chăm sóc ân cần từ anh ta, lâu dần cũng đã động lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.