Đợi đến khi cốc nước đã cạn, Chu Từ Thâm mới quay lại.
Anh cởi cúc áo vest, ngồi đối diện Nguyễn Tinh Vãn, dùng giọng điệu lạnh lùng như công việc:
“Tìm tôi có việc gì?”
Tên đàn ông khốn nạn này đúng là khốn nạn thật sự, biết rõ còn hỏi.
Nguyễn Tinh Vãn không muốn nói chuyện vô nghĩa với anh, nên từ trong túi lấy ra một phiếu nợ:
“Mặc dù tôi đối với việc xen vào việc của người khác này của Chu tổng, cảm thấy cách làm không đồng nhất hai mặt hai lòng này rất....................................…”
Nói được nửa chừng, cô chợt cảm thấy nhiệt độ trong văn phòng đột nhiên giảm xuống.
Nguyễn Tinh Vãn chuyển chủ đề mặt không đổi sắc:
“Cảm thấy rất khâm phục, tôi từ tận đấy lòng khâm phục phương pháp g.i.ế.c người không thấy m.á.u của Chu tổng."
Chu Từ Thâm không đủ kiên nhẫn ở đây để nghe những lời vô nghĩa của cô, không oán trách ngắt lời cô:
“Nói tiếng người đi.”
“Nói một cách đơn giản, mặc dù tôi cảm thấy việc anh làm thật đáng xấu hổ, nhưng tôi vẫn không thể yên tâm thoải mái gánh khoản nợ kếch xù này. Tôi chỉ có thể bẻ răng, nuốt vào bụng và viết cho anh một tờ giấy nợ."
Đây không phải là điều mà tên đàn ông khốn nạn này muốn thấy nhất hay sao?
Chu Từ Thâm ngước mắt nhìn cô, trên mặt nghiêm nghị không có cảm xúc:
"Vậy cho nên, lần này em định trả như thế nào?"
Nguyễn Tinh Vãn mím môi, lúc cô đang định nói, anh dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-va-am-ap/3612446/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.