Quý Hoài Kiến đứng tại chỗ, bàn tay chậm rãi khép lại, tạo thành nắm đấm.
Trên đường trở về, Nguyễn Tinh Vãn tựa vào cửa kính xe, không ngừng nhìn ra bên ngoài, vẻ mặt u ám, cũng không biết là đang nghĩ gì nữa.
Bùi Sam Sam mấy lần định cố gắng mở miệng để làm không khí sôi nổi hơn, nhưng đều bị Nguyễn Thầm ngăn lại.
Hãy để chị ấy yên tĩnh một chút.
Đúng như Nguyễn Tinh Vãn và Quý Hoài Kiến đã nói, Chu Từ Thâm không nợ cô bất cứ thứ gì, từ chối yêu cầu của cô cũng là chuyện bình thường.
Mặc dù cô luôn tự nhủ rằng nó không phải của mình và cô không thể ép buộc, nhưng cuối cùng mọi lý trí của cô cũng đã bị dập tắt.
Cô nhịn không được mà nghĩ, những gì cô đưa ra không phải là một yêu cầu vô lý. Cô đã giành được vị trí đầu tiên trong cuộc thi và không thể đến Paris. Cô chỉ muốn tranh thủ thực hiện được thứ mình cần trong phạm vi hợp lý.
Làm sao lại bị coi là không đáng một đồng, bị chỉ trích là không có ước mơ?
Nếu không phải sự thật quá tàn khốc, ai chẳng muốn bước đi trên con đường rộng rãi trải đầy ước mơ cơ chứ.
Gả cho Chu Từ Thâm đã lâu như vậy, cô cũng biết anh là một kẻ vô nhân đạo, m.á.u lạnh thấu xương, nên trước giờ chưa bao giờ đòi hỏi điều gì xa hoa.
Nhưng cô vẫn cảm thấy khó chịu khi biết rằng, người từ chối yêu cầu của cô ba năm trước cũng chính là người ngày ngày châm biếm cô về việc cưới anh ta vì tiền, đều là cùng một người.
Cảm giác như bị ai đó đã lấy một con d.a.o rỉ sắt, từng d.a.o từng d.a.o đ.â.m vào trái tim, vừa đau vừa nhói.
May mắn thay, cô và Chu Từ Thâm đã ly hôn, nếu không cô thật sự hận tới mức vào buổi tối sẽ muốn lấy gối đầu đè ngạt anh ta.
Có lẽ là do cô đa cảm và dễ bị suy sụp tinh thần khi mang thai, Nguyễn Tinh Vãn đã không thể vượt qua được trong một thời gian dài.
Nửa đêm tỉnh dậy, cô phát hiện gối của mình đều đã ướt đẫm.
Nguyễn Tinh Vãn càng nghĩ càng tức giận, cầm điện thoại lên đăng một dòng tâm trạng lên trang cá nhân.
[ Trên thế giới này không có ai có thể đáng ghét hơn tên đàn ông khốn nạn XXX!!! ]
Cô đăng liên tiếp ba dấu chấm than để trút sự tức giận.
Trong số rất nhiều bình luận quan tâm và hỏi thăm, chỉ có Lâm Nam người làm thêm giờ đêm khuy, im lặng cho cô một like.
Như muốn nói, tôi biết cô đang nhắc tới ai và tôi cũng có cùng suy nghĩ như vậy.
Nguyễn Tinh Vãn: "........................."
Sau khi cô bình tĩnh lại vài giây, ban đầu cô muốn xóa bài đăng này, nhưng sau khi nghĩ lại, cô chợt nhớ đã chặn Chu Từ Thâm nên anh ta cũng không thể nhìn thấy.
Với lại cho dù anh ta có nhìn thấy thì cũng có sao đâu chứ, cô cũng không nói tên họ của ai, nên nếu anh tự nhận về mình thì cô cũng không có cách nào.
Nguyễn Tinh Vãn đã ngủ quá nhiều trong vài ngày vừa rồi, bây giờ bị tỉnh giấc cũng cảm thấy tràn đầy năng lượng, liền dứt khoát ra khỏi giường và bắt đầu vẽ các bản vẽ thiết kế.
Một bên khác
Khi Hứa Loan lướt trên dòng bạn bè, vô tình bắt gặp một đoạn nội dung đặc biệt hài hước. Liền chụp ảnh màn hình lại và chia sẻ vào trong nhóm làm việc của mình.
Sau khi mọi người cười nói thảo luận một lúc, cô đột nhiên nhận được tin nhắn riêng từ Chu Từ Thâm:
[Nguyễn Tinh Vãn đã đăng nội dung gì? ]
Hứa Loan: [?]
Chu Từ Thâm thiếu kiên nhẫn:
[ Trong bức ảnh chụp màn hình của cô, Nguyễn Tinh Vãn đã đăng nội dung gì ]
Lúc đó Hứa Loan mới nhận ra rằng nội dung cô vừa chụp màn hình là trên bài đăng WeChat do Nguyễn Tinh Vãn đăng. Khi cô chụp ảnh màn hình, tình cờ có tên Nguyễn Tinh Vãn, chỉ là không nhìn thấy nội dung.
Hứa Loan bị sốc, nhanh chóng đi hỏi trợ lý, Chu tổng vào trong nhóm làm việc của chúng ta từ khi nào vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]