Chu Từ Thâm nhẹ nhàng khịt mũi, cuối cùng người phụ nữ này vẫn còn có chút lương tâm.
Nguyễn Tinh Vãn tiếp tục:
“Những việc anh yêu cầu tôi làm, đều là những việc tôi đã làm khi chúng ta kết hôn. Nếu tính một tháng là 10 vạn thì một năm sẽ là 120 vạn ba năm là 360 vạn, anh còn phải trả cho tôi 1 vạn 6."
Trước khi anh hiểu lầm, Nguyễn Tinh Vãn liền nói thêm:
“Tôi nói những điều này không phải để yêu cầu anh đưa cho tôi 1 vạn 6, tôi chỉ đang tính toán sổ sách với anh thôi, anh không cần phải đưa tiền cho tôi, chúng ta chỉ cần hiểu rõ là được."
Cô ấy thực sự là một thiên tài logic nhỏ.
Chu Từ Thâm bình tĩnh nói:
"Nguyễn Tinh Vãn, em cảm thấy tôi đang nói đùa với em à?"
“Xin lỗi, tôi tưởng anh nghiêm túc.”
Đã li hôn rồi, còn yêu cầu cô quay lại phục vụ anh mỗi ngày, đây không phải là đùa thì là gì? Là lái xe tăng ư?
Đầu bên kia điện thoại im lặng vài giây, giọng nói mới lần nữa vang lên:
"Trong vòng một tháng trả lại cho tôi, không được trả góp."
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Được.”
Chu Từ Thâm nghe xong câu trả lời, liền cúp điện thoại.
Cô có thể tìm đâu ra nhiều tiền như vậy trong một tháng? Đến lúc đó không trả được, cô đương nhiên sẽ đến cầu xin anh.
Gần đây, Chu lão gia không biết từ đâu nghe được tin Chu Từ Thâm và Nguyễn Tinh Vãn li hôn, sau khi gọi điện nhiều lần để hỏi thăm không có kết quả, ông lại để mắt đến trên người tên Thư Tư Vi.
Nhưng sau khi điều tra, mới phát hiện Thư Tư Vi hoàn toàn không có thai, đồng thời lại thêm thất vọng, chỉ vừa bình yên được mấy ngày, liền bắt đầu tìm lý do để bảo anh về nhà, muốn sắp xếp một cuộc hôn nhân mới.
Chu Từ Thâm tức giận tới mức chịu không nổi, liên tục đi công tác nhiều nơi, đã hơn nữa tháng đều không ở Nam Thành.
Sau khi xuống máy bay, Chu Từ Thâm nhíu mày, thuận miệng nói:
“Hãy gói quà trong va li của tôi lại, tranh thủ thời gian đưa cho Nguyễn Tinh Vãn.”
Lời này vừa nói ra, Lâm Nam sững sờ, khó xử nói:
"Chu tổng, anh và bà chủ đã li hôn rồi...................."
Lâm Nam làm trợ lý của Chu Từ Thâm đã nhiều năm, cũng biết được trong ba năm qua dù đi bất cứ nơi đâu công tác, anh đều có thói quen mang quà về cho Nguyễn Tinh Vãn nhưng chưa bao giờ đích thân đưa cho cô, anh nói tâm tư cô sâu thẳm, suy nghĩ vô cùng nhiều, nếu đối xử với cô tốt hơn một chút, cô sẽ cảm thấy mình được hời, dễ dàng lên mặt, coi trọng bản thân mình quá.
Lâm Nam cũng giả vờ tin vào những lời bào chữa vô lí của ông chủ, cho nên tất cả những món quà này đều được anh lấy về rồi gỡ ra, sau đó đóng gói lại và đưa cho cô khi nhìn thấy cô.
Lý do sẽ là quà của công ty gửi, hoặc là quà của công ty đối tác, vân vân, có đủ tất cả các loại lí do.
Bên trong chiếc Rolls-Royce, trong giây lát có một bầu không khí yên tĩnh và kỳ lạ.
Chu Từ Thâm mở mắt ra, trong đôi mắt đen tràn ngập sự im lặng lạnh lùng.
Đã hơn một tháng rồi mà anh vẫn thường xuyên quên chuyện này.
Một số thói quen đã ăn sâu vào xương tủy muốn bỏ đi cũng rất khó.
Ngược lại thì Nguyễn Tinh Vãn lại dứt ra rất nhanh.
Lâm Nam nói thêm:
"Chu tổng, Thành Quang tuần sau có buổi diễn. Với tư cách là đối tác cũ, hay là chúng ta gửi chút quà chúc mừng? Chúng ta không cần gửi cho toàn công ty, chủ yếu là tặng cho các chủ biên, thợ chụp hình.............. nhà thiết kế hay gì đó tương tự?”
Chu Từ Thâm trầm mặc mấy giây, đột nhiên nói:
"Chu thị cũng có nghệ sĩ tham gia buổi biểu diễn này, theo lý mà nói thì nên tặng."
Lâm Nam cuối cùng cũng đặt trái tim mình trở lại trong ngực và bắt đầu gắng sức chuẩn bị quà cho người khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]