Chời ơi mới tỏ tình thôi mà đã ngọt sâu cả răng thế này rồi, sau này còn không biết thế nào nữa a =))
Sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu lên giường. Bởi vì tối qua ngủ muộn, hai người đang nằm vẫn không có ý tỉnh dậy. Mộ Niên nằm quay mặt về phía cửa sổ, bị ánh nắng gay gắt chiếu vào khó chịu, liền lầm rầm hai tiếng rồi xoay người, chôn đầu vào ngực người bên cạnh. Mà vì cậu thay đổi tư thế, thành ra bao nhiêu nắng chói cứ thế hắt thẳng vào mặt Thịnh Diệc Thanh. Hắn nhíu mày, định xoay người nhưng lại bị vật nặng trên ngực ngăn cản. Muốn đẩy vật đó ra lại bị ôm chặt. Thịnh Diệc Thanh thử vài lần rồi cuối cùng từ từ mở mắt.
Mộ Niên chôn mặt vào ngực Thịnh Diệc Thanh, một tay bám eo, một chân gác lên đùi hắn. Thịnh Diệc Thanh mép giật nhẹ mấy cái, tư thế ngủ này thực sự là…
Nếu đã tỉnh rồi, vậy Thịnh Diệc Thanh cũng không muốn ngủ lại nữa, liền mò lấy điện thoại đặt dưới gối ra bật lên xem thời gian, đã mười giờ.
Thấy Mộ Niên ngủ say như chết, lại ôm mình như bạch tuộc, Thịnh Diệc Thanh đành bất đắc dĩ đưa bàn tay không bị đè chặt lên xoa đầu cậu.
Nửa giờ sau, Mộ Niên cuối cùng giật giật người, lật người lăn ra khỏi vòng tay của Thịnh Diệc Thanh.
Thịnh Diệc Thanh bật cười, đứng lên đi rửa mặt. Đến tận lúc hắn xách bữa sáng, hoặc có thể gọi là bữa trưa, trở về thì Mộ Niên đã dậy, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-nhu-chiec-banh/2104435/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.