1.
Thành phố Nam Pháp bước vào mùa đông lạnh giá nhất trong năm, thành phố cổ kính này xưa nay luôn là ngày hạ nóng bức, ngày đông lạnh giá, tuy nhiên, nếu so với thành phố Tây Linh thì nó vẫn là một vùng đất rực rỡ, tươi sáng.
Ôn Miên vừa bước ra khỏi phân cục công an liền nhận ra có một người đàn ông đang chờ cô ở cửa. Cũng không lạ gì, chỉ vì người nọ là vị quan lớn trẻ tuổi độc nhất vô nhị của bộ quốc an - Bùi Sách.
Cô hơi ngạc nhiên, đứng nghiêm người lễ phép gọi: "Chú út, sao chú lại đại giá quang lâm đến đây?"
Người đàn ông kiêu ngạo đậu xe trước cục công an, anh tựa người vào cửa xe, khóe miệng lộ ra nụ cười vui vẻ, nhìn bộ dáng hòa nhã của đứa cháu bên ngoại như đang đợi anh mở miệng.
"Kỳ nghĩ Nguyên Đán đã sắp xếp xong chưa?"
"Có trực một ngày, còn những ngày khác..."
"Còn chồng cháu?"
Ôn Miên suy nghĩ một chút: "Chuyện này cháu không biết, bọn họ rất khó xin nghỉ..." Cô còn chưa nói hết, đã nhận được ánh mắt chất vấn của người đàn ông, vội vàng giải thích: "Có lẽ cũng nghỉ được hai ngày."
Bùi Sách châm một điếu thuốc: "Chú đã đặt chỗ ở khu suối nước nóng gần đây, đến lúc đó hai cháu đi chung đi."
Anh ngừng một chút, hai tròng mắt thoáng nét cười: "Nơi đó sông núi hữu tình, không khí mát mẻ... vợ chồng son các cháu sẽ thích."
Câu này hệt như mấy lời tuyên truyền của trung tâm cai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-yeu-ngot-ngao-cua-trung-ta/3253720/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.